Xin lỗi bố bây giờ con mới trở về
Người con trai giơ tay chạm nhẹ vào bức tường. Bức tường cũ đổ nát, cỏ dại mọc đầy lan từ bờ tường bên này sang bờ tường bên kia. Ánh nắng chiều ảm đạm hắt lên khuôn mặt anh. Bàn tay anh run run, từ khóe mắt, một giọt nước lạnh buốt lặng lẽ rơi xuống. Anh khuỵu xuống, quỳ trước hai cánh cổng sắt hoen gỉ. Đầu cúi gằm, anh không ngẩng lên, giống như chưa dám nhìn vào phần tội lỗi khủng khiếp mình từng mắc phải.
- Bố, con về rồi đây…Con…xin lỗi…
Con đường vắng găm đầy đá sỏi, cào xước tâm trí, bật ra những mảnh ký ức sắc nhọn. Trí nhớ giống như thủy tinh vỡ, càng nắm chặt thì bàn tay càng chảy máu đầm đìa...
Truyện cùng mục
-
999 lá thư gửi cho chính mình - Miêu Công Tử (Cập nhật bức thư 35)
-
Tản mạn: Trong veo mùa hạ - Thiên Di
-
Bài văn cảm xúc, hay nhất trong cuộc thi viết về Mẹ 2015
-
Nỗi nhớ làng tôi - Trà Bình
-
Khát khao được viết và nỗi cô đơn: Thế giới có tốt hơn nếu văn chương biến mất?
-
10 lời dạy quý hơn vàng của đức Khổng Tử
-
Có những ngày con chỉ muốn về nhà bên mẹ
-
Bình yên bên Cha
-
Cuộc đời không bán được - Trúc Phương
-
Miếng ngon Hà Nội - Vũ Bằng
-
Hãy biết lắng nghe
-
Con xin lỗi
-
Bếp hát lời yêu thương
-
Xin lỗi bố bây giờ con mới trở về
-
Ba chúc con đủ
-
Thiêng liêng chữ Mẹ
-
Với con cha là mùa xuân hạnh phúc
-
Người hùng của con
-
Thư gửi ba ở nơi rất xa
-
Đất nước hình chữ S