Thời gian để sống
Một buổi chiều mưa bão nọ, có một người đàn ông chừng ba mươi tuổi xuất hiện ở phòng khám. Anh ta trò chuyện với bác sĩ hơn một tiếng đồng hồ. Khi anh ra lấy toa thuốc, cô liếc thấy trên đó có vài loại mình biết tên, chống đau nửa đầu và chống trầm cảm.
Có lẽ anh không nhớ cô là ai. Nhưng cô biết anh. Trước khi về làm việc cho phòng khám tâm thần kinh này của bác sĩ H., cô từng làm trợ lý cho chương trình y tế của một tổ chức phi chính phủ. Anh làm việc cho một đơn vị phối hợp thực hiện dự án. Nhiều lần anh qua họp với bên cô.
Cô ghi nhớ anh bởi dáng vẻ trầm tĩnh luôn đượm chút buồn rầu. Cốt cách của anh toát lên điều gì đó khiến người ta bỗng phải gò mình lại cho điềm tĩnh, lịch lãm khi tiếp xúc, nếu không muốn trở thành một kẻ tương phản dị hợm. Họ không có dịp nói chuyện riêng với nhau cho đến khi cô rời dự án. Không ngờ có ngày cô gặp lại anh...
Truyện cùng mục
-
999 lá thư gửi cho chính mình - Miêu Công Tử (Cập nhật bức thư 35)
-
Tản mạn: Trong veo mùa hạ - Thiên Di
-
Bài văn cảm xúc, hay nhất trong cuộc thi viết về Mẹ 2015
-
Nỗi nhớ làng tôi - Trà Bình
-
Khát khao được viết và nỗi cô đơn: Thế giới có tốt hơn nếu văn chương biến mất?
-
10 lời dạy quý hơn vàng của đức Khổng Tử
-
Có những ngày con chỉ muốn về nhà bên mẹ
-
Bình yên bên Cha
-
Cuộc đời không bán được - Trúc Phương
-
Miếng ngon Hà Nội - Vũ Bằng
-
Hãy biết lắng nghe
-
Con xin lỗi
-
Bếp hát lời yêu thương
-
Xin lỗi bố bây giờ con mới trở về
-
Ba chúc con đủ
-
Thiêng liêng chữ Mẹ
-
Với con cha là mùa xuân hạnh phúc
-
Người hùng của con
-
Thư gửi ba ở nơi rất xa
-
Đất nước hình chữ S