Những điều kỳ diệu của cuộc sống
Tôi thường thích ngồi một mình trong công viên ngắm nhìn dòng xe cộ qua lại để tận hưởng cái cảm giác được yên tĩnh giữa một không gian huyên náo và để thả sức mơ ước vẩn vơ.
Lúc đó, khi tôi đang mơ về "ngôi nhà và những đứa trẻ" (tôi thường thích hát thầm bài hát này của Đỗ Bảo) thì chợt nghe thấy giọng nói trẻ con rất đáng yêu vang lên ở ghế đá bên cạnh. Đó là một cô bé xinh xắn, vào khoảng 4 hay 5 tuổi gì đó, có bím tóc rất ngộ nghĩnh và đôi mắt đen láy lạ thường.
Cô bé đang thao thao nói với mẹ về các điều ước của mình, từng lời cứ xoắn lấy nhau như thể cô bé chỉ có một phút để nói ra tất cả các điều ước của mình vậy. "Con ước có thật nhiều áo mới này, hộp chì màu mới này, một con búp bê mới này, một túi sôcôla thật to này..."
Truyện cùng mục
-
999 lá thư gửi cho chính mình - Miêu Công Tử (Cập nhật bức thư 35)
-
Tản mạn: Trong veo mùa hạ - Thiên Di
-
Bài văn cảm xúc, hay nhất trong cuộc thi viết về Mẹ 2015
-
Nỗi nhớ làng tôi - Trà Bình
-
Khát khao được viết và nỗi cô đơn: Thế giới có tốt hơn nếu văn chương biến mất?
-
10 lời dạy quý hơn vàng của đức Khổng Tử
-
Có những ngày con chỉ muốn về nhà bên mẹ
-
Bình yên bên Cha
-
Cuộc đời không bán được - Trúc Phương
-
Miếng ngon Hà Nội - Vũ Bằng
-
Hãy biết lắng nghe
-
Con xin lỗi
-
Bếp hát lời yêu thương
-
Xin lỗi bố bây giờ con mới trở về
-
Ba chúc con đủ
-
Thiêng liêng chữ Mẹ
-
Với con cha là mùa xuân hạnh phúc
-
Người hùng của con
-
Thư gửi ba ở nơi rất xa
-
Đất nước hình chữ S