San! Tháng sau sinh nhật của ta. Mi thu xếp công việc ra đây dự sinh nhật của ta đi. Mi mà không ra thì ta không thèm chơi với mi nữa đâu. – Ngọc đã tua cái điệp khúc ấy cả tháng nay.
-...
Phương Linh Đỗ HàĐã đăng: 3265 truyện - Tổng: 138 điểm
Danh sách truyện "Phương Linh Đỗ Hà" đã đăng:
Nó đã chứng kiến cái chết đau đớn của mẹ. Bố đi suốt ngày, mẹ phải làm tất cả mọi việc trong nhà, hôm ấy điện trong nhà chập chờn thế là mẹ đã sửa điện.
Sau khi xong mẹ...
Ai bảo, cứ là Phù Thuỷ thì đều xấu xí, già còm lọm khọm. Mụ đẹp, đẹp đến mị người. Sắc đẹp lạnh lùng tàn độc, lại ưu thương não nùng. Sắc đẹp hút hồn người nhìn, giữ...
Mười một anh trai kéo nhau đi săn chim, hoẵng đem về để Benjamin chế biến thành món ăn, ăn cho qua ngày.Thấm thoát, họ đã sống như vậy ở trong căn nhà đã được mười năm.Người con...
Ngày con dâu sinh cháu nội, đau bụng quằn quại, cứ ôm lấy mẹ chồng: “Con đau quá mẹ ơi”. Mẹ chồng thương muốn rớt nước mắt, ôm dâu vào lòng dỗ dành: “Ráng đi con, có mẹ đây”.Con...
Một buổi sáng mùa hè, một chú thợ may ngồi trên phản bên cửa sổ chăm chú khâu, có vẻ khoan khoái lắm. Chợt có bà nông dân đi qua phố rao hàng:
- Có ai mua mứt ngon không đây! Có ai mua...
Ở nơi xa, xa đây lắm, nơi chim nhạn bay đến vào mùa thu, có một nhà vua có mười một con trai và một con gái tên là Lidơ. Mười một con trai trẻ tuổi ấy đều đeo thánh giá trên ngực...
Lòng tôi đầy trắc ẩn khi nhận ra rằng, con người tội nghiệp đang đối thoại với chúng tôi trong khoảng tối đen ngòm kia không điên, mà hình như ông ta đang là nạn nhân của một sự...
Khí trời đêm hơi lạnh nhưng bên trong khoang, nóng hầm hơi người. Hình như cái nóng hậm hực ấy tăng gấp bội vì trộn lẫn với nỗi căng thẳng bập bùng ngập ngụa không gian. Tôi lén...
London một ngày cuối tháng một. Tuyết không nhiều nhưng thời tiết chuyển lạnh buốt. Lan bước đi trên con đường quen thuộc từ bến xe bus về nhà. Một ngày cuối tháng Một thôi mà, một...
Tôi ngồi trên bậc thềm trước tòa nhà chính của trường đại học, hai tay ôm vòng lấy thân mình. Trời đã vào xuân mà vẫn quá lạnh! Lạnh khiến tôi run lẩy bẩy dù thân đã nhét trong...
Tôi mở mắt, thứ đầu tiên chạm vào thị giác nhỏ hẹp đang nheo lại vì ánh sáng của tôi là một thứ gì đó, màu trắng, khiến tôi liên tưởng ngay đến phòng tang lễ... là cái chết...
Đã tròn một năm kể từ ngày bà chủ đưa tôi về ngôi nhà nhỏ bé nằm sâu tróc góc đường Trần Quốc Thảo, nhưng hình như có vẻ chỉ mình tôi nhớ tới cái ngày trọng đại này, cái...
Cũng giống như hầu hết những người Hoa sang lập nghiệp tại Việt Nam, họ Mã tới Sài Gòn với hai bàn tay trắng, và cũng giống như chú Hỏa, nhà tỉ phú Trung Hoa tại Việt Nam, họ Mã cũng...
Nhiên bước hẳn vào khoang 4 giường mềm hạng nhất. Máy lạnh chạy rầm rì, mùi ẩm mốc bốc ra từ tấm drap màu cháo lòng làm Nhiên co rúm người lại.
Rút từ giỏ xách lọ nước hoa Taboo...
Khi một người gặp một người khác thì anh ta sẽ gọi người đó đứng lại bằng câu, "Smee". Người kia cũng trả lời là "Smee", và họ tiếp tục tìm kiếm.Nhưng "Smee" thật sự không trả...
Khẽ nhếch khóe môi, không có vẻ gì là đồng cảm cả, gửi tin nhắn xong, đôi mắt hổ phách hút hồn dịu dàng nhìn lên khung ảnh cô gái đang lấy tay giữ tóc cho khỏi bị gió thổi bay,...
Cứ như thế, có những người lạ rất quen thuộc...
Hồi đó tôi rất hay nuôi heo đất bằng đồng xu. Đó là chú heo sứ, màu trắng, là món quà sinh nhật mà bố đã tặng cho tôi vào năm...
Chiều nắng tắt vội.... khi mọi thứ trở về trong lặng im.
Chi ghì chặt một bên tay trái đầy những vết kim truyền hóa chất xuống giường bệnh, cố vươn mình đẩy cánh cửa sổ lấy...
Ngày còn bé, khi chỉ là một đứa trẻ lên năm, đã có một lần tôi hỏi mẹ như thế. Lúc ấy, mẹ chỉ cười – một nụ cười nhẹ nhàng tựa như mặt nước mùa thu, rồi mẹ ôm đứa...