Người đi về phía hoàng hôn...
Chiều nắng tắt vội.... khi mọi thứ trở về trong lặng im.
Chi ghì chặt một bên tay trái đầy những vết kim truyền hóa chất xuống giường bệnh, cố vươn mình đẩy cánh cửa sổ lấy chút ánh mặt trời của một buổi chiều cuối đông. Mặt trời lặn chậm, ánh sáng của nó cũng di chuyển thật chậm để lại những vết loang màu cam đậm dài bên thành cửa sổ sơn trắng, những ngón tay gầy như vội đưa ra để hứng lấy thứ ánh sáng cuối cùng trong ngày... vẫn ấm áp đến lạ thường.
Tiếng gọi vọng lại dưới sân bệnh viện của những con người xa lạ, tiếng chim hót trong những tán cây đang chuyển dần sang đen, tiếng những chiếc xe chở hóa chất tất cả nối tiếp nhau tạo thành những tạo thành thứ âm thanh quen thuộc vào mỗi buổi chiều ở bệnh viện... không quá lâu để chấp nhận nó... Chi mỉm cười yếu ớt...
Truyện cùng mục
-
Câu chuyện tình yêu
-
Hạn sử dụng của tình yêu
-
Mùa thu trong ký ức - Trà Bình
-
Quen để rồi quên (Tập tản văn Thương mấy cũng là người dưng)
-
SaSa Radio số 1: Ngày hôm qua đã từng!
-
Mình chia tay khi chưa bắt đầu
-
Gặp lại người cũ, miệng mỉm cười mà nước mắt âm thầm chảy ngược vào trong
-
Rồi một ngày ta sẽ lại yêu, theo cách của những người trưởng thành
-
Tháng 8 thu về chỉ có em là không tồn tại
-
Chia cách bình yên
-
Những cánh trầu mang ước mơ bay
-
Có lẽ chia ly mới chính là định mệnh
-
Vì anh nghiện em rồi
-
Hãy bên anh dù ngoài kia giông bão hay bình yên
-
Vị cafe trứng hay vị tình yêu
-
Thời hạn để yêu một người
-
Hãy cứ tin và cứ yêu đi, đừng sợ!
-
Tương tư một người có gọi là cô đơn?
-
Em yêu anh ấy
-
Láng Giềng - Trần Văn Thước