Tôi nhận được cuộc gọi báo tử của Vũ lúc đang gật gù nghe thầy triết học giảng về phần kinh tế tiền tệ. Lần này là từ số máy của mẹ Vũ, nên chắc là không phải đùa.
Tôi đành thu dọn sách vở, lấy vẻ mặt cau có nhất có thể lên xin phép thầy...
Chào mừng bạn đến với Radio Hy Vọng.
Tiếng bíp vang lên như tín hiệu báo rằng cuộc hội thoại qua mạng đã được kết nối. Tôi lăn chuột lên xuống để đánh giá về trang web mình...
Cô gật gật, cố cười với anh để ngăn những giọt nước mắt chực trào ra. Hôm nay anh bay vào miền Nam công tác. Những nửa năm trời không gặp. Lúc anh sắp bước vào phòng cách ly, cô...
Những ước mơ mình đã có với nhau, một mái nhà êm ấm cùng một chiếc Venza láng coóng, cùng 3 đứa trẻ đáng yêu... Sẽ là 2 thằng cu nghịch ngợm trước, nó sẽ đẹp trai và thông minh...
Tớ đã tùng ước ao trọn vẹn về một cuộc đời sinh viên đẹp như mơ, nhưng giờ đây mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi khi tớ nhận trong tay một con điểm thi không hề mong muốn. Tớ đã...
Giữa tháng Chín, chiều không nắng.
An ngồi xuống chiếc ghế gỗ sơn đen mảnh khảnh đặt cạnh cửa sổ quán café quen thuộc mà cô hay tới. Ngày hôm qua, An đã hộp đơn xin thôi việc ở...
Em quyết định rồi, em sẽ dừng lại. Dừng lại khi trái tim em từ những ngày trước cho đến hôm nay chưa bao giờ nghĩ mình thôi yêu anh, dừng lại nơi mà ánh mắt anh lúc nào cũng tràn đầy...
Đau khổ, tự dằn vặt mình, trốn trong phòng suốt khoảng thời gian sáu tháng đầu tiên, Amy tưởng chừng đã mất hết nghị lực sống. Cho đến một ngày, bác sĩ điều trị mang đến cho...
Tiếng hò hét tán dương, tiếng vỗ tay, tiếng trống, tiếng chai nước suối rỗng đập vào nhau. Vinh sung sướng lướt nhìn những gương mặt khán giả, tay vẫn nắm chặt micro, hai hàng mồ...
Gần ngã tư thứ hai là góc sửa xe đạp khá khiêm tốn dưới một gốc cây. Châu thấy một ông cụ lưng đã hơi còng, chạy lúp xúp, chậm chạp quanh “chỗ làm việc”. Khi Châu chạy ngang,...
Con nhón từng bước thật nhẹ trên nền gạch ướt át hơi sương. Cơn lạnh tê tái tuồn lên từ những ngón chân, lan tỏa lên đùi, lên lưng con rồi váng lên tận óc. Khi ấy con không biết...
Em đã về Hà Nội. Không gian rực rỡ. Những ngày rực rỡ. Những câu chuyện rực rỡ. Nhưng thiếu, nhưng thèm cà phê đêm mưa.”
Cậu chủ đã ngã xuống đống gối la liệt dưới sàn nhà,...
Cô đã hỏi anh biết bao lần câu hỏi này và câu trả lời của anh vẫn là như vậy họ đã yêu nhau hơn 4 năm. Tình yêu của họ thật đẹp trong mắt mọi người và trong mắt anh và cô trong......
Gần đoạn về nhà. Dù mệt mỏi, bên trong tôi nở nụ cười rạng rỡ. Đôi vé ước mơ nằm trong túi áo khoác. Mai, tôi sẽ đứng trước Đông, tự nhiên và bình thản nhất, nói về hai chiếc...
An chạm khẽ vào bông hoa trứng cá trong tầm với, những cánh hoa bung rơi. Duy ngồi cạnh, không nói gì, chỉ nhìn An rồi mỉm cười.
Một cái gì đó cần tồn tại bao lâu để được gọi...
Tên nó là Sương Mai, bản chất cũng mong manh dễ vỡ như tên. Năm thứ ba đại học, cả gia đình nó chuyển vào Nam. Tốt nghiệp xong, chưa kịp định hình đi theo xu hướng nào thì bố mẹ...
Thêm một tuần nữa không có mưa. Vân vẫn mini jupe đều. Và cãi nhau ỏm tỏi với Duy khiến mọi người trong văn phòng phát sợ.
Vân sợ nhất họp. Thế mà bây giờ sáng nào đến cơ quan,...
Hôm nay trời lại mưa.
Mưa là lúc em cô đơn nhất, là những lúc em nhớ đến anh nhiều nhất, là những lúc nước mắt em rơi hòa cũng nước mưa mà em cảm nhận được nó có vị đắng và...
Chẳng biết tự khi nào, nó bỗng trở nên thích lạ kì cái cảm giác được đạp xe chầm chậm vào buổi đêm như thế này để nghe âm thanh đều đều đơn điệu của những guồng bánh xe,...
Cậu con trai ấy thản nhiên đứng giữa cái nắng cháy da, ống kính chớp liên tục. Điều đó khiến tôi khó chịu. Tôi biết, cậu ta không phải loại tập tọe cầm máy ảnh để đi tán gái....
Em không thích ra ngoài, anh lo em sẽ bị trầm cảm, anh phải giữ lại cái miệng này để xua bớt sự cô đơn cho em. Em luôn phải làm việc trước máy tính, đôi mắt em như thế về sau sẽ...
Mùa đông năm ấy, tôi bắt đầu học cách đặt bản thân lên hàng đầu trong mọi quyết định. Mùa đông năm ấy, sau những nước mắt, oán trách, căm giận, xót xa, nung nấu báo thù, tôi...
Khóc không phải là yếu đuổi, khóc chỉ là biến nỗi buồn thành chất lỏng và đẩy chúng ra ngoài cho cơ thể trở lại thế cân bằng.
Và khi đó, ta cần một khoảng lặng vừa đủ, để...
Nửa đêm. Nghe hộp thư thoại. Tiếng ba vẫn nghèn nghẹn. Mấy câu hỏi thăm. Mấy câu lo lắng. Mấy câu vu vơ vô chủ đề.
Ấn nút replay không biết bao nhiêu lần. Làm sao đếm được bao...
Năm tôi lên ba tuổi, tôi rất mê súng. Cái này cũng không ngạc nhiên gì, là thằng con trai đứa nào chả thích súng, bản tính này do trời quyết định.
Nhưng vào một ngày nào đó, tôi bắt...
Tôi là một cô giáo mới ra trường. Năm nay tôi hai mươi mốt tuổi. Tôi tốt nghiệp loại giỏi và nhờ một người quen giới thiệu nên tôi mới được về trường này. Ngôi trường được...
Nó đã chứng kiến cái chết đau đớn của mẹ. Bố đi suốt ngày, mẹ phải làm tất cả mọi việc trong nhà, hôm ấy điện trong nhà chập chờn thế là mẹ đã sửa điện.
Sau khi xong mẹ...
Ai bảo, cứ là Phù Thuỷ thì đều xấu xí, già còm lọm khọm. Mụ đẹp, đẹp đến mị người. Sắc đẹp lạnh lùng tàn độc, lại ưu thương não nùng. Sắc đẹp hút hồn người nhìn, giữ...
Đã tròn một năm kể từ ngày bà chủ đưa tôi về ngôi nhà nhỏ bé nằm sâu tróc góc đường Trần Quốc Thảo, nhưng hình như có vẻ chỉ mình tôi nhớ tới cái ngày trọng đại này, cái...
Sáng nay, tôi không nhìn thấy người ấy. Sau ngày hôm nay, tôi sẽ không còn lý do gì để đến nơi này nữa. Khi chiếc xe ì ạch lăn 4 bánh kéo theo 56 sinh viên chuyên ngành Lịch sử Đảng cùng...
Hasuke năm nay 22 tuổi. Cha cậu là người Nhật còn mẹ là người Việt Nam. Cậu sống ở Việt Nam từ nhỏ. Năm 17 tuổi, mẹ Hasuke mất do bệnh ung thư, cậu cùng cha trở lại nước Nhật. Còn...
Phong Linh nhớ, lúc 5 tuổi, không nơi nương tựa, cô được đưa đến cô nhi viện. Phía sau viện có trồng một vườn hoa lyly trắng. Mỗi lần hoa nở, trắng xóa cả một vùng.
Năm đó, lần...
Đêm đã khuya nhưng Linh vẫn chưa ngủ, cô không ngủ được.
Dường như hình ảnh chuyến tàu lao vun vút trong đêm đã chiếm hết tâm trí cô trong suốt mấy ngày nay.
Cô không biết nụ cười...
Khu phố nhỏ nằm trên con đường nhỏ hẹp, uốn lượn sau những tán cây trứng cá bỗng một ngày nhộn nhịp hẳn bởi những âm thanh rock đến chói tai, pha trộn một cách hài hòa giữa truyền...
Thanh Thành tới làm ở tòa soạn chưa lâu, cái phòng biên tập chân anh ta còn chưa in dấu hết thế mà đã được cất nhắc. Thứ nhất bàn của anh ta được chuyển ra giữa phòng gần hơn với...
Khoa vẫn nhìn Hân. Bây giờ hai người đang đứng đối diện nhau, rất gần. Một tay Khoa để sau gáy Hân.
Hân cười một cách khó khăn. Rồi đáp lại ánh mắt Khoa. Hân khẽ gật đầu. Khoa...
Có lẽ đây sẽ là một trong những trải nghiệm lớn nhất mà những thành viên trong “Leo hành đoàn” đã trải qua.
Chúng tôi, 4 người đến từ phố thị muốn tạm xa cái ồn ào, khói bụi...
Linh Vân nhận được vé máy bay của Tuấn từ Bangkok gửi về. Một chuyến bay sang Paris vào tối mai. Vân mỉm cười, nhanh chóng trở về nhà thu dọn hành lí. Hai gò má cô ửng đỏ như bầu...
Mắt tôi không ngừng dán chặt vào đồng hồ, cảm giác bồn chồn dâng lên theo nhịp tiếng chân chạm xuống nền.
Là một y tá, đã hoàn thành nhiệm vụ trực ca suốt mấy đêm liền, hôm...
Mình quên bút dạ để đánh dấu bài, mình có thể dùng chung không? - Thằng con trai quay sang hỏi nó. Giật mình, nó đứng…tim mất vài giây rồi mới ậm ừ.
Tên con trai ấy lại quay đi chú...
Berne tọa lạc ở phía tây Thụy Sĩ, là một thành phố cổ kính có tuổi đời hơn 900 năm, nằm trên một bán đảo ở khúc quanh dòng sông Aare hiền hòa. Nếu thế giới là một hộp màu lớn,...
Nhà Mèo ở cạnh nhà tôi, nhưng chẳng có giậu mùng tơi xanh rờn nào cho chúng tôi ngân nga bài thơ bất hủ của Nguyễn Bính cả.
Chỉ có một hàng rào bằng gỗ màu trắng, chỉ cao hơn đầu...
Anh đến Mông Cổ lần đầu tiên vào mùa hè năm 24 tuổi. Đó là một trong những ngày tuổi trẻ đẹp nhất cuộc đời. Nắng đẹp, núi xanh, trời xanh. Sân bay Chinggis Khan nhỏ như một cái...
Sean khó chịu vô cùng, anh cảm thấy mình đang bị làm phiền. Anh đang làm việc, và anh không muốn có bất cứ thứ gì xen vào. Nhất là Kei. Anh lẳng lặng quay đi, khuôn mặt lạnh tanh. Trong...
Tì trán vào gương kính xe, mắt Thy nhòe dần giữa nhập nhoạng ánh đèn đủ thứ màu Sài Gòn về đêm.
Hàng trăm tòa nhà cao ốc sừng sững, ngạo nghễ nhìn một thành phố phồn hoa thịnh...
Rất khẽ khàng, một mảnh lá bứt mình theo gió. Trang đưa tay ra chờ. Lá xoay xoay rồi rơi ngay trên tay.
Nó nói với Hiếu: “Mày đem về, giữ lại ngày hôm nay. Nhớ lá lộc vừng bay ra sao....
Những ngày này, chưa một lần tâm hồn mình được yên ổn. Nhưng mình vẫn cố gắng sống như bình thường.
Đôi khi ôm An, kể về Huy - những điều có thật và cả những điều mình bịa...
Ở góc phố này, ngày xưa Du hay thích một mình lang thang trên những chuyến xe bus, nhiều khi tới trạm lại chẳng muốn xuống. Rồi Du lại đi tiếp một hai trạm nữa, vòng qua một con đường...
Hè năm nay, đáng nhẽ ra tôi có thể ở nhà hội hè, đá bóng và chơi game với lũ bạn, thế mà bố lại bắt tôi đi làm tình nguyện ở một bệnh viện xa lắc - nơi bố làm việc. Thú thật...
Vừa đạp xe, vừa nghĩ vớ vẩn thế mà đã đến trường rồi. Còn sớm quá, mới lác đác vài cái xe ở sân.
Bác bảo vệ cũng vừa dậy thì phải, vừa đưa vé xe cho nó bác vừa ngáp một...