Phong Linh
Phong Linh nhớ, lúc 5 tuổi, không nơi nương tựa, cô được đưa đến cô nhi viện. Phía sau viện có trồng một vườn hoa lyly trắng. Mỗi lần hoa nở, trắng xóa cả một vùng.
Năm đó, lần đầu tiên Phong Linh tới đây, chính là dùng vườn hoa này để trốn khỏi những lời châm chọc ác ý của đám con nít nơi đây. Đến lúc trời tối lại không tìm được đường về, một mình đứng giữa biển hoa trắng xóa, rấm rức khóc, môi cắn chặt kìm nén những tiếng nấc, chặt đến nỗi bật máu. 5 tuổi, không người thân, không gia đình, một mình lạc lõng ở nơi xa lạ, nói không sợ, chính là nói dối...
Truyện cùng mục
-
Khuynh Thế - Cửu Lộ Phi Hương
-
Miền gió - Nguyệt Chu
-
Người trở về - Bảo Thương
-
Trái tim người mẹ - Trịnh Thị Hường
-
Tiếng chuông chùa Tử Đằng - Nguyễn Đức Hạnh
-
Lạc đường - Hồ Biểu Chánh
-
Nặng lời non nước - Phan Đại Tâm
-
Tấm lòng vàng - Nguyễn Công Hoan
-
Thoáng mây bay - Quyên Di
-
Đau gì như thể - Nguyễn Ngọc Tư
-
Mùa xuân bên kia triền dốc - Lưu Thị Mười
-
Đêm tân hôn - Nguyễn Thị Kim Thuý
-
Chị gái chồng
-
Bên kia sông - Thạch Lam
-
Bên dòng nước - Quỳnh Dao
-
Những điều nghe thấy - Hồ Biểu Chánh
-
Mười đêm ngà ngọc - Mai Thảo
-
Treo cao đèn lồng - Tô Đồng
-
Bẫy Tình - Jackie Collins
-
Định mệnh đã an bài - Hoàng Hải Thủy