Ngày xưa, có một đứa trẻ thông minh, tên là Mã Lương. Em rất thích vẽ, nhưng nghèo quá, chẳng mua nổi cây bút vẽ. Em côi cút, một mình kiếm củi, sống qua ngày.
Một hôm, Mã Lương đi...
Phương Linh Đỗ HàĐã đăng: 3265 truyện - Tổng: 138 điểm
Danh sách truyện "Phương Linh Đỗ Hà" đã đăng:
Thằng Tùng ôm khư khư chồng báo trước ngực. Nó len lỏi đi dọc đường Hàng Mã rồi xuôi theo phố Lương Văn Can. Đèn điện sáng trưng. Một thế giới của tuổi thơ ở đây. Đủ các loại...
Tết Trung Thu theo âm lịch là ngày rằm tháng 8 hằng năm. Đây là ngày tết của trẻ em, còn được gọi là "Tết trông Trăng". Trẻ em rất mong đợi được đón tết này vì thường được...
Em sợ lắm, sợ cái cảm giác chông chênh do chính mình tạo dựng. Con đường em đang đi, đâu mới là điểm dừng của hạnh phúc.
Trước muôn trùng ngã rẽ cuộc đời, đâu mới là lựa chọn...
Nhớ lúc bé, rồi khi còn đi học, lúc nào cũng mong được chóng lớn, lớn để làm những việc mình thích, để thực hiện những ước mơ của mình, để mọi người tôn trọng ý kiến của...
Đã có câu nói thế này: "Cần bao nhiêu nắng để cạn khô một dòng sông. Cần bao nhiêu mưa để cuốn trôi đi một sa mạc và cần bao nhiêu thời gian để có thể quên đi một người". Ban...
Thu đã về ai cũng nói mùa thu mang bao nỗi buồn và có lẽ thu đến mình cũng buồn. Nhưng do việc học hành bận rộn mà mình đã tạm quên đi nỗi buồn sâu thẳm trong tim. Mình thèm, thèm có...
Ấy vậy mà em vẫn chờ, vẫn đợi. Em đã chờ đợi anh qua ba lần đất trời nhuộm màu nắng mới… Nhưng anh vẫn biền biệt nơi đâu? Hạnh phúc ngày xưa vẫn còn vọng về trong em theo từng...
Phương bảo rằng, An là cô bồ nhí tuyệt vời nhất trên đời cho dù nhan sắc có tệ hại đi chăng nữa nhưng với tính cách như vậy, rất nhiều người đàn ông sẵn sàng bao cô, huống gì...
Ban đầu, tôi chỉ đứng xa nhìn em rồi gật đầu chào. Em e thẹn và ngại ngùng. Dần dần tôi cũng giao tiếp được một số câu bằng tiếng bản địa. Một tháng, không thường xuyên lắm,...
Tôi bị dị ứng, không phải tôm cua cá mực ngao sò ốc hến, mà là dị ứng đến trường. Tôi là một người ghét chủ nghĩa học hành.Bệnh này không phải là hiếm, vì thế người ta thường...
Tôi nhìn chiếc xe lăn đặt ở góc phòng và lờ nó đi. Tôi nghĩ mình có thể tự bước đi nhưng mẹ thì luôn lo lắng cho sức khỏe của tôi, và trước mặt em, tôi cũng không muốn tỏ ra là...
Hình ảnh "Ta ba lô" của Huyền Chip là một khác biệt vượt ra khỏi khuôn mẫu của giới trẻ. Một cô bạn 19 tuổi, xách ba lô lên và đi. Ban đầu là chuyến đi không mục đích. Nhưng khi...
Nhân tình thế thái, em biết không, có những người suốt cuộc đời chẳng yêu nhau được. Dù cho họ có đánh đổi trăm ngàn lần bằng những hi sinh và kì vọng, thì suốt đời cũng chẳng...
Đèn đường màu vàng rọi xuống chỗ Tú An đang ngồi, khiến mọi thứ quanh cô như sáng rực lên. Mặt Tú An hơi hếch lên phía trên, miệng ngân nga một bài hát nào đó có âm điệu rất quen....
Qua ánh đèn mờ mờ sương toả xuống cô còn thấy một thứ... Cô giật nảy mình thét lên một tiếng kinh hãi và ngã ngưả về phiá sau... Một cánh tay đứt lìa nằm gọn ở đáy túi!
Phương...
Bảo An là sinh viên năm 1 của một trường đại học nằm trong top đầu thành phố. Hằng ngày cô vẫn đi học đều đặn trên tuyến bus số 26 đi từ Mai Động đến SVĐ Mỹ Đình.
Tuyến...
Nửa đêm giờ tý. Khắp núi, rừng trúc đang xao xác run rẩy, lao xao những âm thanh như nước triều về trong màn đêm nặng nề, cả cõi trời như bị một trận cuồng phong thổi rơi sập xuống....
Mà độc thân, có gì to tát lắm đâu? Miễn là không cô độc, miễn là vẫn được yêu thương, miễn là lúc buồn có người để gọi đi café, lúc vui có nơi để cùng cười, cùng hét...
Tối...
“Anh có nghe mưa đang rơi ngoài kia”.
Tài đứng dậy, đi về phía cửa sổ. Từ trên cao nhìn xuống, trong ánh đèn vàng lấp loáng, những hạt mưa vẽ đường dài nghiêng nghiêng, rạch lên...