Chàng Quan Triều
Quan Triều mồ côi cha mẹ từ ngày còn nhỏ. Chàng được các bác các chú trong làng nuôi nấng dạy dỗ. Năm mười tám tuổi chàng lấy vợ. Nghề chính của chàng là quăng chài, kéo vó ở ngoài sông. Vợ chàng thì vào rừng hái củi, mặc dù hai vợ chồng làm việc rất siêng năng nhưng cuộc sống vẫn thiếu thốn.
Làm nghề câu cá, chàng phải dậy trước gà chuồng để ra sông đặt vó từ lúc cá đang đói lòng và thức khuya để đón cá chơi trăng. Vì phải thức khuya dậy sớm như vậy nên có nhiều lần chàng ngủ vật bên bờ sông, bờ suối.
Một hôm, gặp phải ngày trời sương muối nặng hạt, gió bấc rít từng hồi. Quan Triều ngồi kéo vó khuya, hai con mắt chàng cứ ríu dần, cuối cùng chàng ngả lưng vào một gốc cây to rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
Có một đoàn người đi qua đường, thấy chàng nằm co quắp ở dưới gốc cây : một người trong bọn họ bèn cởi áo đang mặc đắp cho chàng. Trời sáng rõ, chàng thức dậy. Thấy có cái áo không biết là của ai, liền cứ thế mặc vào rồi thu xếp trở về nhà...
Truyện cùng mục
-
Cô bé lọ lem
-
Căn phòng của Đông
-
Cuộc phiêu lưu của văn ngan tướng công
-
Bảy điều ước
-
Chú vịt xám
-
Nhổ củ cải
-
Sự tích hoa màu gà
-
Sẻ con tìm bạn
-
Sự tích hoa Đại
-
Nàng tiên Cóc
-
Hai anh em
-
Xóm đồ chơi - Lưu Thị Lương
-
Sự tích Hồ Ba Bể
-
Sự tích chim Cuốc
-
Con trăn nhả ngọc
-
Đôi giày đỏ
-
Câu chuyện của hai hạt giống
-
Nhật ký Sẻ Đồng - Phong Điệp
-
Thằng Hải Ổi - Hồng Thủy
-
Mun ơi, chạy đi!