Mai Sa đi học
Sở dĩ mọi người phải kêu vanh vách như vậy vì …không ai dám đến gần cha con nó. Mặc dù ai cũng thương “thằng Si-Đa “ đứt ruột. Nó biết hết mà, Vì thỉnh thoảng mấy cô bác đứng từ xa nhìn lại nó. Rồi họ cũng quệt nước mắt như ba nó lúc nãy.
Nó đã từng đi học, học giỏi nữa là khác. Rồi phải bỏ ! Không ai bắt nó nghỉ, nhưng tới lớp bạn bè đều xa lánh. Không hung dữ như thằng Sơn, thằng Huy, vậy mà đứa nào cũng sợ nó. Thật ra tên của nó là Đông Sa, Nguyễn Vĩnh Đông Sa. Nhưng hồi lớp bốn, mọi người phát hiện ra ba nó bị nhiễm HIV. Vậy là bạn bè kêu tréo nó thành Si-đa( có nghĩa là Sa-đi).
Nhiều lúc nhớ cô giáo, bạn bè. Nó trốn ra sau bếp ngồi khóc một mình. Cô giáo thương Sa lắm. Nhiều lần cô tới nhà dỗ dành nó về lớp. Sa lại đi học, được mấy ngày nó chịu không thấu sự trêu chọc của bạn. Mặc dù cô giáo căn dặn không được ai” phân biệt đối xử đối với bạn Sa”...
Truyện cùng mục
-
Cô bé lọ lem
-
Căn phòng của Đông
-
Cuộc phiêu lưu của văn ngan tướng công
-
Bảy điều ước
-
Chú vịt xám
-
Nhổ củ cải
-
Sự tích hoa màu gà
-
Sẻ con tìm bạn
-
Sự tích hoa Đại
-
Nàng tiên Cóc
-
Hai anh em
-
Xóm đồ chơi - Lưu Thị Lương
-
Sự tích Hồ Ba Bể
-
Sự tích chim Cuốc
-
Con trăn nhả ngọc
-
Đôi giày đỏ
-
Câu chuyện của hai hạt giống
-
Nhật ký Sẻ Đồng - Phong Điệp
-
Thằng Hải Ổi - Hồng Thủy
-
Mun ơi, chạy đi!