Bụi phấn giảng đường
Và bây giờ, những gì tôi còn lại sau mười mấy năm mài ghế nhà trường, là một khối kiến thức nho nhỏ nhưng vững chắc để tôi ra tiếp xúc với đời. Ngày xưa, mỗi năm ở quê nhà đều có ngày thầy cô giáo, chứ còn ở bên cái xứ Tây phương này, chẳng những không có ngày nhà giáo, mà hình như cũng chả có ai nghĩ đến chuyện bày tỏ lòng biết ơn thầy cô đã dạy dỗ mình. Nhà giáo xứ này cũng chỉ là một cái nghề, như cô bán hàng ngoài phố, hay anh thợ máy, một cái nghề mà có trách nhiệm là phải lên lớp mỗi ngày, thế thôi!
Trong mấy năm cắp sách đến trường, tôi không hề thấy một cô cậu học trò nào tặng một món quà gì cho thầy cô giáo. Mấy đứa em tôi đi học từ lớp một cho đến khi vào đại học, tôi cũng không tìm thấy bài giảng nào trong sách vở của chúng dạy học trò biết tỏ lòng kính trọng và biết ơn thầy cô cả...
Truyện cùng mục
-
Khuynh Thế - Cửu Lộ Phi Hương
-
Miền gió - Nguyệt Chu
-
Người trở về - Bảo Thương
-
Trái tim người mẹ - Trịnh Thị Hường
-
Tiếng chuông chùa Tử Đằng - Nguyễn Đức Hạnh
-
Lạc đường - Hồ Biểu Chánh
-
Nặng lời non nước - Phan Đại Tâm
-
Tấm lòng vàng - Nguyễn Công Hoan
-
Thoáng mây bay - Quyên Di
-
Đau gì như thể - Nguyễn Ngọc Tư
-
Mùa xuân bên kia triền dốc - Lưu Thị Mười
-
Đêm tân hôn - Nguyễn Thị Kim Thuý
-
Chị gái chồng
-
Bên kia sông - Thạch Lam
-
Bên dòng nước - Quỳnh Dao
-
Những điều nghe thấy - Hồ Biểu Chánh
-
Mười đêm ngà ngọc - Mai Thảo
-
Treo cao đèn lồng - Tô Đồng
-
Bẫy Tình - Jackie Collins
-
Định mệnh đã an bài - Hoàng Hải Thủy