Nhớ da diết mùa Đông Hà Nội
Hà Nội cũng chớm lạnh rồi, mẹ bảo lạnh khó chịu lắm không như mọi khi. Chả hiểu cái lạnh đầu đông năm nay ra sao nữa, thèm và nhớ quá. Mùa đông Hà Nội với mình sao không có cái cảm giác lạnh lẽo như người ta vốn nghĩ nhỉ? Có lẽ nó mang một màu sắc nổi bật như cổ tích vậy. Co ro bước ra đường tự nhiên thấy ấm hơn khi ngồi trong nhà bởi đập vào mắt sẽ là đa dạng các loại màu sắc của trang phục mùa đông, thôi thì đủ loại quần áo với mũ và khăn quàng, nhờ vậy mà nó ấm lên trong mắt chăng?
Ai từng có cái diễm phúc chạy xe dạo quanh phố phường Hà Nội để cho từng cơn gió buốt cóng hết cả mặt, cái lạnh luồn qua từng lớp vải cù vào da thịt mới thấy cái nhớ, cái lưu luyến của mùa đông. Khi đã chán với những con đường khu phố, ta có thể dừng chân ngay xuống vỉa hè với cốc trà mạn nóng hổi và thơm ngất, nhấp từng ngụm cho cái nóng lan tỏa dần vào từng mạch máu của cơ thể, hay ngồi hít hà bên đĩa ốc luộc với mắm chanh, gừng thiệt cay.
Truyện cùng mục
-
Khuynh Thế - Cửu Lộ Phi Hương
-
Miền gió - Nguyệt Chu
-
Người trở về - Bảo Thương
-
Trái tim người mẹ - Trịnh Thị Hường
-
Tiếng chuông chùa Tử Đằng - Nguyễn Đức Hạnh
-
Lạc đường - Hồ Biểu Chánh
-
Nặng lời non nước - Phan Đại Tâm
-
Tấm lòng vàng - Nguyễn Công Hoan
-
Thoáng mây bay - Quyên Di
-
Đau gì như thể - Nguyễn Ngọc Tư
-
Mùa xuân bên kia triền dốc - Lưu Thị Mười
-
Đêm tân hôn - Nguyễn Thị Kim Thuý
-
Chị gái chồng
-
Bên kia sông - Thạch Lam
-
Bên dòng nước - Quỳnh Dao
-
Những điều nghe thấy - Hồ Biểu Chánh
-
Mười đêm ngà ngọc - Mai Thảo
-
Treo cao đèn lồng - Tô Đồng
-
Bẫy Tình - Jackie Collins
-
Định mệnh đã an bài - Hoàng Hải Thủy