Tình nhân lặng lẽ
Ngày đưa anh đi, mẹ anh ngồi bên bậc cửa mắt đìu hiu nhìn ra xa. Bà không khóc cũng không khuyên dăn con điều gì. Dường như trong lòng người mẹ ấy đã chuẩn bị cho sự không trở về của đứa con trai độc nhất của mình. Bà là người của xứ khác lưu lạc đến nơi này trong một cuộc chạy loạn. Chồng bà đã hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Bà ở vậy chắt chiu nuôi đứa con vừa tròn ba tháng tuổi, cho đến ngày đứa bé ấy trở thành một chàng khỏe mạnh, cường tráng.
Anh không dám nói câu từ biệt mẹ, cũng không dám đến ôm mẹ một lần. Vì anh sợ mẹ sẽ không cầm lòng được và anh cũng thế. Anh chỉ biết nhìn sâu trong đôi mắt mẹ, vào dáng người còm cõi héo gầy vì những năm tháng cần lao. Anh thương mẹ nhưng anh phải đi.
Vậy là cuối cùng những giây phút luyến lưu của tình thân, những giây phút quặn thắt của một tình yêu không dám nói đã qua đi. Anh – vững chãi ngồi trên con thuyền kiên định. Mắt nhìn thẳng, trong lòng sục sôi một tinh thần quyết chiến...
Truyện cùng mục
-
Khuynh Thế - Cửu Lộ Phi Hương
-
Miền gió - Nguyệt Chu
-
Người trở về - Bảo Thương
-
Trái tim người mẹ - Trịnh Thị Hường
-
Tiếng chuông chùa Tử Đằng - Nguyễn Đức Hạnh
-
Lạc đường - Hồ Biểu Chánh
-
Nặng lời non nước - Phan Đại Tâm
-
Tấm lòng vàng - Nguyễn Công Hoan
-
Thoáng mây bay - Quyên Di
-
Đau gì như thể - Nguyễn Ngọc Tư
-
Mùa xuân bên kia triền dốc - Lưu Thị Mười
-
Đêm tân hôn - Nguyễn Thị Kim Thuý
-
Chị gái chồng
-
Bên kia sông - Thạch Lam
-
Bên dòng nước - Quỳnh Dao
-
Những điều nghe thấy - Hồ Biểu Chánh
-
Mười đêm ngà ngọc - Mai Thảo
-
Treo cao đèn lồng - Tô Đồng
-
Bẫy Tình - Jackie Collins
-
Định mệnh đã an bài - Hoàng Hải Thủy