Hệ thống cập nhật tính năng Đăng truyện và Tích điểm để phục vụ các bạn. Bạn hãy tìm hiểu để sử dụng nhé! XEM NGAY

90 ngày cho mãi mãi

90 ngày cho mãi mãi

Tôi đáp máy bay ở sân bay Quốc tế Kansai – sân bay được xây dựng trên một hòn đảo nhân tạo giữa biển, nối sân bay và đất liền là đường cao tốc dài hàng chục km. Có bước ra ngoài tôi mới cảm nhận hết được những điều kì diệu mà bàn tay con người có thể tạo nên, sân bay này là một điều như thế, một kì quan của thế giới mới, và tôi thấy mình mới tự hào làm sao.

Bước ra khỏi sân bay như chiếc lò sưởi khổng lồ, tôi ngay lập tức như dấn thân vào một chiếc tủ lạnh còn khổng lồ hơn cả. Cái lạnh tôi chưa bao giờ trải qua, cảm giác lạ quá, cứ y như mình là chú gà Tây vẫy cùng trong ngăn đông tủ lạnh. Mặc dù khá choáng váng với cái lạnh đột ngột, tôi vẫn hít lấy hít để thứ không khí lạ lùng và sạch sẽ của đất nước văn minh này, tôi giang rộng tay ra để ôm cái hơi lạnh vào lòng cho đến lúc cóng cả lên mới lục đục chạy lên xe bus để tiến vào thành phố. Tôi tiến sâu dần vào trung tâm thành phố cũng là lúc trời vừa hửng nắng.

Nắng sớm nhuộm một màu vàng óng ả lên mặt biển phía dưới con đường chiếc xe đang bon bon chạy. Thấp thoáng có đàn hải âu đậu kín mặt nước, phút chốc lại vỗ cánh bay đi, tôi mỉm cười tận hưởng khung cảnh bấy lâu nay chỉ có thể thấy trên tivi hoặc qua những khung hình bố mang về từ Châu Âu, tôi phân vân không biết có phải chính những điều đơn giản này là lý do tại sao tôi như nhảy dựng lên với bố mẹ để đòi đi Nhật.

 
 

Truyện cùng mục

.....
Xem tất cả truyện trong mục Truyện ngắn

Chia sẻ tâm sự với Radio Truyện

Hôm nay bạn muốn chia sẻ điều gì?

Đăng nhập

hoặc

Tủ truyện của bạn

Truyện đang nghe

Hướng dẫn sử dụng