Hệ thống cập nhật tính năng Đăng truyện và Tích điểm để phục vụ các bạn. Bạn hãy tìm hiểu để sử dụng nhé! XEM NGAY

Gã đàn ông không nói

Gã đàn ông không nói

Ngày nào cũng vậy, sáng, trưa, chiều, tối và có khi là đêm cô bưng cà phê cho gã đàn ông có chiếc xe cổ cũ kỹ màu trắng nhợt. Hầu như gã không nói gì mà thật ra, gã có đi cùng ai bao giờ đâu mà nghe thấy nói.

Duy nhất những câu mà cô nghe thấy bấy lâu từ cái miệng cắn thuốc lá của gã: "Một ly đen đá ngọt, không bọt" - "tính tiền"... Hai câu ấy có lẽ không cần nói vì gã đã là khách quen quán này rồi. Gã cũng chỉ ngồi duy nhất trong một góc quán, nơi gần lối đi ra toilet.

Có hôm gã đến từ lúc quán chưa mở, thấy gã đứng dưới lòng đường trước cửa và hút thuốc bình thản như không còn việc gì để làm, cô lại quýnh quáng pha cafe cho gã. Những lúc ấy cô chỉ lo pha vội làm phật ý gã, nhưng có thấy gã chê hay khen cafe ở quán này bao giờ đâu. Nhiều khi gã ngồi từ đầu chiều cho đến khi quán đóng cửa mới chịu đứng lên, cũng chỉ duy nhất một ly cafe không hơn, ngoại trừ việc hút thuốc lá thì cả đống tàn và tóp thuốc...

Có những lần bất giác cô thấy gã né ánh nắng xuyên qua khe cửa soi thẳng vào khuôn mặt. Nét mặt gã khá điển trai và hiền lành, duy chỉ có ánh mắt là thăm thẳm đầy u sầu. Gã thường nghiêng mình chứ gan lỳ không chịu nhấc cái ghế dịch qua một bên... và có những buổi trời mưa cô lại ngó thấy gã mông lung đẩy cái nhìn về phía bên kia đường như không định, nơi chiếc xe dựng gọn lỏn cạnh gốc cây, cứ thể như đó là thứ duy nhất khiến gã muốn nhìn.

Gã nhìn đăm đăm đến cả tiếng đồng hồ, có khi nhìn hết hẳn một cơn mưa. Cũng có những hôm sắc mặt gã nhợt nhạt như người bị cảm lạnh, tay lập bập châm thuốc hút khiến cô không biết nên nghĩ đến việc hỏi thăm hay gì gì đó hơn không? Ánh mắt lờ mờ, đăm đăm không hề có dấu hiệu nào cho cô cơ hội hỏi thăm gã.

Nhưng quả thật gần đây ánh mắt gã dần võng xuống, cái nhìn không tung nổi ra quá mép đường, nơi có chiếc xe cổ của gã, dáng đi hời hợt như không có sự vận hành của cơ bắp, mái tóc hờ hững xõa xuống gần chạm mắt và khuôn mặt phẳng lặng không còn muốn biểu hiện một sắc thái nào ngoài vẻ u buồn và nặng nhọc. Và hôm nay thì còn khác hơn nữa vì gã không uống cafe cô pha, mà để nguyên giọt cuối cùng lạnh ngắt đọng cứng lại trên phin chưa xuống cốc... thuốc lá thì vẫn hút như mọi khi, nhưng nhả khói lững lờ và miên man quạnh quẽ làm sao, nối sau đó là những cơn ho lục khục, đứt đoạn vì cố kiềm nén để không làm người xung quanh khó chịu...

 
 

Truyện cùng mục

.....
Xem tất cả truyện trong mục Truyện ngắn

Chia sẻ tâm sự với Radio Truyện

Hôm nay bạn muốn chia sẻ điều gì?

Đăng nhập

hoặc

Tủ truyện của bạn

Truyện đang nghe

Hướng dẫn sử dụng