Thản nhiên sống, yên lặng và không đem nỗi buồn ra phơi
Họ không khóc, không gào thét lên như kẻ mất trí. Họ cứ thản nhiên cười và vô tư sống. Nhưng thực sự thì sâu trong đáy lòng họ, nó mỏng manh và yếu đuối biết nhường nào.
Lúc nào cũng như con đê nhỏ chực chờ vỡ nát. Vết thương của họ, khó lành hơn nhiều so với những cô nàng yếu đuối. Bởi một chút buồn nhỏ nhặt, không làm thay đổi được họ. Chỉ những nỗi đau rất lớn, mới khiến họ gồng mình lên tới vậy...
Truyện cùng mục
-
Khuynh Thế - Cửu Lộ Phi Hương
-
Miền gió - Nguyệt Chu
-
Người trở về - Bảo Thương
-
Trái tim người mẹ - Trịnh Thị Hường
-
Tiếng chuông chùa Tử Đằng - Nguyễn Đức Hạnh
-
Lạc đường - Hồ Biểu Chánh
-
Nặng lời non nước - Phan Đại Tâm
-
Tấm lòng vàng - Nguyễn Công Hoan
-
Thoáng mây bay - Quyên Di
-
Đau gì như thể - Nguyễn Ngọc Tư
-
Mùa xuân bên kia triền dốc - Lưu Thị Mười
-
Đêm tân hôn - Nguyễn Thị Kim Thuý
-
Chị gái chồng
-
Bên kia sông - Thạch Lam
-
Bên dòng nước - Quỳnh Dao
-
Những điều nghe thấy - Hồ Biểu Chánh
-
Mười đêm ngà ngọc - Mai Thảo
-
Treo cao đèn lồng - Tô Đồng
-
Bẫy Tình - Jackie Collins
-
Định mệnh đã an bài - Hoàng Hải Thủy