Biết tới khi nào mưa thôi rơi - Văn Thành Lê
Bắt đầu bằng màn chuyển động vội vàng, gấp gáp của những đám mây hoang. Nơi xa tít tắp. Sầm sập chạy về. Mặt đất bộn bề, rộn ràng chẳng kém. Người người. Xe xe. Và lô cốt. Và bụi. Cứ rối tung. Lao nhanh rồi nghẽn lại. Toả ra rồi tụ lại một ngã ba, ngã tư nào đó. Nhìn trên cao xuống ngỡ như những chú chuột nhảy valse do bị đột biến gene.
Và cuối cùng là mưa. Mưa trút. Những giọt nước thi nhau nhảy nhót như một lễ hội của riêng nó. Đất bốc lên những làn khí hầm hập, khó thở. Dòng người dãn dần. Lưa thưa. Lưa thưa. Đường lúc này trông như một bàn cờ tàn, thưa thếch. Ai về nhà ấy, hay tìm chỗ lẩn tránh những tiếng ì ùng của thiên lôi ở một mái hiên, một quán cà phê, một điểm chờ xe bus...
Truyện cùng mục
-
Khuynh Thế - Cửu Lộ Phi Hương
-
Miền gió - Nguyệt Chu
-
Người trở về - Bảo Thương
-
Trái tim người mẹ - Trịnh Thị Hường
-
Tiếng chuông chùa Tử Đằng - Nguyễn Đức Hạnh
-
Lạc đường - Hồ Biểu Chánh
-
Nặng lời non nước - Phan Đại Tâm
-
Tấm lòng vàng - Nguyễn Công Hoan
-
Thoáng mây bay - Quyên Di
-
Đau gì như thể - Nguyễn Ngọc Tư
-
Mùa xuân bên kia triền dốc - Lưu Thị Mười
-
Đêm tân hôn - Nguyễn Thị Kim Thuý
-
Chị gái chồng
-
Bên kia sông - Thạch Lam
-
Bên dòng nước - Quỳnh Dao
-
Những điều nghe thấy - Hồ Biểu Chánh
-
Mười đêm ngà ngọc - Mai Thảo
-
Treo cao đèn lồng - Tô Đồng
-
Bẫy Tình - Jackie Collins
-
Định mệnh đã an bài - Hoàng Hải Thủy