Chạy trốn - Phạm Ngọc Tiến
Con vật mình dài quãng mét tư, mét rưỡi, chiều cao có dễ đến gần một mét, cân nặng xấp xỉ tạ mốt, tạ hai. Ước đoán thế thôi, chứ nó chưa được vinh hạnh bước lên bàn cân bao giờ.
Thế là may, đối với giống lợn, cái cân là bản án tử hình tuyệt đối. Đồ sộ thật. Nó đi trên đường, bốn chân sải đều đặn, không nhanh, không chậm, đầu cúi gằm. Trước đây nó cũng ngang ngửa, nhìn hết xa, gần, trên dưới… Bây giờ bọn trẻ con hàng lũ hàng đàn chạy theo chỉ trỏ, trêu chọc, thậm chí ném đá, túm đuôi, tạo cho nó phản xạ chấp nhận tư thế yếu hèn như vậy...
Truyện cùng mục
-
Khuynh Thế - Cửu Lộ Phi Hương
-
Miền gió - Nguyệt Chu
-
Người trở về - Bảo Thương
-
Trái tim người mẹ - Trịnh Thị Hường
-
Tiếng chuông chùa Tử Đằng - Nguyễn Đức Hạnh
-
Lạc đường - Hồ Biểu Chánh
-
Nặng lời non nước - Phan Đại Tâm
-
Tấm lòng vàng - Nguyễn Công Hoan
-
Thoáng mây bay - Quyên Di
-
Đau gì như thể - Nguyễn Ngọc Tư
-
Mùa xuân bên kia triền dốc - Lưu Thị Mười
-
Đêm tân hôn - Nguyễn Thị Kim Thuý
-
Chị gái chồng
-
Bên kia sông - Thạch Lam
-
Bên dòng nước - Quỳnh Dao
-
Những điều nghe thấy - Hồ Biểu Chánh
-
Mười đêm ngà ngọc - Mai Thảo
-
Treo cao đèn lồng - Tô Đồng
-
Bẫy Tình - Jackie Collins
-
Định mệnh đã an bài - Hoàng Hải Thủy