Ngày phố
Thực ra, trong đời lão An có tới vài cơ hội có thể xuất ngoại khỏi cái làng nghèo. Thời Tây thuộc, lão cùng mấy trai làng buôn chè, buôn muối khắp miền Phú Thọ, Sơn Tây, Hoà Bình, tiền đúc đầy mấy cái tất chân mua ở chợ Sơn Tây. Chỉ tiếc, tiền dấu ở mái lá trong buồng, Tây càn đốt nhà cháy sạch. Giá hồi đó mua vàng chôn xuống đất, có phải giờ con cháu có của gia truyền không.
Sau chống Tây, lão đã từng buôn bè về tận bến Chèm. Các bậc tiên chỉ bảo “phi thương bất phú”. Một chuyến đi bè gỗ từ sông Đà xuôi Hà Nội cũng bộn tiền. Nhưng thời đó người ta cứ móc máy gọi những người buôn bán là “con buôn”, “con phe”, là tư doanh tư lợi, nghe lải nhải đến phát kinh. Lão khí khái, ngứa lỗ tai, ngao ngán thương trường, đái một bãi xuống sông và bỏ đường sinh cơ ở Hà Nội...
Truyện cùng mục
-
Khuynh Thế - Cửu Lộ Phi Hương
-
Miền gió - Nguyệt Chu
-
Người trở về - Bảo Thương
-
Trái tim người mẹ - Trịnh Thị Hường
-
Tiếng chuông chùa Tử Đằng - Nguyễn Đức Hạnh
-
Lạc đường - Hồ Biểu Chánh
-
Nặng lời non nước - Phan Đại Tâm
-
Tấm lòng vàng - Nguyễn Công Hoan
-
Thoáng mây bay - Quyên Di
-
Đau gì như thể - Nguyễn Ngọc Tư
-
Mùa xuân bên kia triền dốc - Lưu Thị Mười
-
Đêm tân hôn - Nguyễn Thị Kim Thuý
-
Chị gái chồng
-
Bên kia sông - Thạch Lam
-
Bên dòng nước - Quỳnh Dao
-
Những điều nghe thấy - Hồ Biểu Chánh
-
Mười đêm ngà ngọc - Mai Thảo
-
Treo cao đèn lồng - Tô Đồng
-
Bẫy Tình - Jackie Collins
-
Định mệnh đã an bài - Hoàng Hải Thủy