Cơn gió thoảng - Quỳnh Dao
Ba hômsau, cơn sốt đã giảm. Tôi tỉnh táo đôi chút, nhưng hãy còn yếu và buồn. Bây giờ, tôi không còn nhớ rõ hôm ấy mình đã được người ta đưa về bằng cách nào, cũng không biết Phi Phi được chở về Đài Bắc bằng cách chi. Ấn tượng cuối cùng còn trong óc là Phi Phi mặc áo tắm màu đỏ, đang nằm bất động trên bãi cát.
Đối với tôi, ba ngày vừa trôi qua dài hơn ba thế kỷ. Thật lạ, trong ba hôm đó, tại sao Nam lại không đến thăm tôi lấy một lần? Mà tôi cũng không hề nghĩ đến chàng trong một khoảnh khắc? Tôi chợt tỉnh, có lẽ lòng chàng còn rối loạn hơn tôi, còn đau khổ hơn cả tôi. Hay là... chàng đang oán tôi, giận tôi. Đúng vậy, tôi quả đáng giận, đáng tởm. Sau khi câu chuyện xảy ra, tôi mới nhận thấy rằng giữa tôi và Nam hoàn toàn khác biệt nhau, chứ không đơn giản, đẹp đẽ như tôi đã tưởng. Nhưng tôi cũng không còn hơi sức đâu để nghĩ về Nam nhiều. Đầu óc tôi quay cuồng quanh thể xác của Phi Phi. Tôi đã nghỉ quẩn, mơ ước... mơ ước câu chuyện đã qua chỉ là một giấc mộng, để khi tôi tỉnh lại, sẽ thấy Phi Phi đứng trước mặt, với nụ cười hồn nhiên...
Truyện cùng mục
-
Khuynh Thế - Cửu Lộ Phi Hương
-
Miền gió - Nguyệt Chu
-
Người trở về - Bảo Thương
-
Trái tim người mẹ - Trịnh Thị Hường
-
Tiếng chuông chùa Tử Đằng - Nguyễn Đức Hạnh
-
Lạc đường - Hồ Biểu Chánh
-
Nặng lời non nước - Phan Đại Tâm
-
Tấm lòng vàng - Nguyễn Công Hoan
-
Thoáng mây bay - Quyên Di
-
Đau gì như thể - Nguyễn Ngọc Tư
-
Mùa xuân bên kia triền dốc - Lưu Thị Mười
-
Đêm tân hôn - Nguyễn Thị Kim Thuý
-
Chị gái chồng
-
Bên kia sông - Thạch Lam
-
Bên dòng nước - Quỳnh Dao
-
Những điều nghe thấy - Hồ Biểu Chánh
-
Mười đêm ngà ngọc - Mai Thảo
-
Treo cao đèn lồng - Tô Đồng
-
Bẫy Tình - Jackie Collins
-
Định mệnh đã an bài - Hoàng Hải Thủy