Hãy yêu dù đời quá mệt kiếp người
Có lẽ cả tôi và em còn quá trẻ để hiểu rằng, hình như chỉ yêu thương và được yêu thương thôi chưa phải là tất cả. Tôi đã đánh mất niềm tin yêu cuộc đời tự lúc nào chẳng rõ. Tôi khép mình trong cái vỏ bọc của chính tôi, trong cái thế giới ấy, tôi khóc, cười... và tôi cũng lặng lẽ hơn. Tôi không cho ai bước vào cái thế giới đầy nước mắt ấy.
Từng đêm tôi vẫn khóc, những giọt nước mắt mà tôi không biết nó sẽ chảy về đâu. Vì tôi đã luôn tin rằng khi đi hết con đường khổ đau, người ta sẽ thấy ánh mặt trời, nhưng tôi thì chỉ thấy ngõ cụt.
Những đớn đau và vết thương tuổi trẻ có làm cho tôi và em trưởng thành? Tôi không biết. Nhưng tôi biết cả tôi và em đều phải khác. Nỗi tuyệt vọng không thể khiến chúng ta bỏ cuộc được, phải không em?
Truyện cùng mục
-
Khuynh Thế - Cửu Lộ Phi Hương
-
Miền gió - Nguyệt Chu
-
Người trở về - Bảo Thương
-
Trái tim người mẹ - Trịnh Thị Hường
-
Tiếng chuông chùa Tử Đằng - Nguyễn Đức Hạnh
-
Lạc đường - Hồ Biểu Chánh
-
Nặng lời non nước - Phan Đại Tâm
-
Tấm lòng vàng - Nguyễn Công Hoan
-
Thoáng mây bay - Quyên Di
-
Đau gì như thể - Nguyễn Ngọc Tư
-
Mùa xuân bên kia triền dốc - Lưu Thị Mười
-
Đêm tân hôn - Nguyễn Thị Kim Thuý
-
Chị gái chồng
-
Bên kia sông - Thạch Lam
-
Bên dòng nước - Quỳnh Dao
-
Những điều nghe thấy - Hồ Biểu Chánh
-
Mười đêm ngà ngọc - Mai Thảo
-
Treo cao đèn lồng - Tô Đồng
-
Bẫy Tình - Jackie Collins
-
Định mệnh đã an bài - Hoàng Hải Thủy