Bệnh nghiện cầm nhầm - đáng thương hay đáng trách?
Tôi với đầu óc non nớt của một đứa trẻ 13 tuổi đã không nghĩ đó là hành động xấu, và nó cứ tiếp diễn cho đến năm tôi học đại học.
Môi trường Đại học xô bồ và ồn ã, với rất rất nhiều lý do để buồn, để chán, để tự khẳng định mình khiến tôi trượt dài trong thói quen xấu xa của mình.
Tôi ở chung KTX sinh viên với 4 người bạn khác, và lần lượt tôi lấy trộm những món đồ nho nhỏ của họ chỉ để giải tỏa stress, giải tỏa nỗi buồn hay đôi khi chẳng vì lý do gì cả chỉ là cái cảm giác tim đập thình thịch khi cầm lấy món đồ không phải của mình.
Máu nóng dồn khắp người và lòng bàn tay dấp dính mồ hôi lại cho tôi cái cảm giác thoải mái kỳ lạ, nhất là sau mỗi lần trót lọt mà không ai phát hiện...
Truyện cùng mục
-
Khuynh Thế - Cửu Lộ Phi Hương
-
Miền gió - Nguyệt Chu
-
Người trở về - Bảo Thương
-
Trái tim người mẹ - Trịnh Thị Hường
-
Tiếng chuông chùa Tử Đằng - Nguyễn Đức Hạnh
-
Lạc đường - Hồ Biểu Chánh
-
Nặng lời non nước - Phan Đại Tâm
-
Tấm lòng vàng - Nguyễn Công Hoan
-
Thoáng mây bay - Quyên Di
-
Đau gì như thể - Nguyễn Ngọc Tư
-
Mùa xuân bên kia triền dốc - Lưu Thị Mười
-
Đêm tân hôn - Nguyễn Thị Kim Thuý
-
Chị gái chồng
-
Bên kia sông - Thạch Lam
-
Bên dòng nước - Quỳnh Dao
-
Những điều nghe thấy - Hồ Biểu Chánh
-
Mười đêm ngà ngọc - Mai Thảo
-
Treo cao đèn lồng - Tô Đồng
-
Bẫy Tình - Jackie Collins
-
Định mệnh đã an bài - Hoàng Hải Thủy