Truyền thần
Khi ở một mình, tôi hay tự hỏi mình, một kiểu độc thoại nội tâm không có lời đáp cho những thắc mắc: “Có khi nào ta tự hỏi, ta cần ai, ai cần ta - ta không cần ai và không ai cần ta trong cuộc đời này?”
Cứ hỏi miết, và những câu hỏi cứ lặp đi lặp lại trăm lần hằng đêm, hỏi trong mòn mỏi, đợi chờ nhưng đáp lại cũng chi là tiếng thở dài lặng im của đêm đen có bao giờ cho ta lời giải đáp đâu, mọi thứ cứ như trêu ngươi. Tạo hóa luôn trêu ngươi những con người luôn đi tìm sự thật…
Tôi hay thức thâu đêm đến sáng. Một là vì ban ngày đã trót ngủ quá nhiều. Hai là có nhiều chuyện buộc tôi phải suy nghĩ và thành ra không ngủ được. Một cốc cafe nghi ngút khói cho đêm dài giống như người già hay chiêm nghiệm lúc đã đi về phía bên kia con dốc cuộc đời, tôi là bà cụ non...
Truyện cùng mục
-
Khuynh Thế - Cửu Lộ Phi Hương
-
Miền gió - Nguyệt Chu
-
Người trở về - Bảo Thương
-
Trái tim người mẹ - Trịnh Thị Hường
-
Tiếng chuông chùa Tử Đằng - Nguyễn Đức Hạnh
-
Lạc đường - Hồ Biểu Chánh
-
Nặng lời non nước - Phan Đại Tâm
-
Tấm lòng vàng - Nguyễn Công Hoan
-
Thoáng mây bay - Quyên Di
-
Đau gì như thể - Nguyễn Ngọc Tư
-
Mùa xuân bên kia triền dốc - Lưu Thị Mười
-
Đêm tân hôn - Nguyễn Thị Kim Thuý
-
Chị gái chồng
-
Bên kia sông - Thạch Lam
-
Bên dòng nước - Quỳnh Dao
-
Những điều nghe thấy - Hồ Biểu Chánh
-
Mười đêm ngà ngọc - Mai Thảo
-
Treo cao đèn lồng - Tô Đồng
-
Bẫy Tình - Jackie Collins
-
Định mệnh đã an bài - Hoàng Hải Thủy