Trai ế gặp Gái ẩm
Chàng ế thật rồi. Mặc dù không cam tâm thừa nhận điều đó, nhưng gia đình, bạn bè ngày nào cũng nheo nhéo bên tai: “Trai ế rồi đấy!”. Nghe lắm quá, thành ra muốn chối cũng khó, đành chấp nhận sự thật phũ phàng: “Ế rồi!”.
Chân dung của chàng: không cao lắm (nói khó nghe thì là lùn), gầy còm, mũi to, mắt híp, răng vẩu - tóm lại là ngoại hình dưới mức trung bình. Công việc của chàng thì cũng gọi là tạm tạm. Nếu có một vợ, một con thì miễn cưỡng cũng nuôi được. Kể ra muốn lấy được vợ cũng không phải là không thể.
Nhưng chàng mắc cái bệnh hay chê bai, thích moi móc điểm xấu của người khác. Dân gian gọi là ác khẩu. Của đáng tội, chàng độc mồm độc miệng thế thôi nhưng lòng dạ cũng thật thà, tốt bụng lắm!
Cũng chính vì cái vụ độc mồm ấy mà bao nhiêu lần xem mắt của chàng đều đổ bể hết.
Ai đời thế này chứ! Gặp cô chân to thì chàng bảo: “Con gái mà chân to như cột đình thế em? Đêm ngủ gác lên cổ chồng, nó ngạt thở chết bất đắc kì tử thì em mắc tội ngộ sát đấy em ạ!”. Gặp nàng béo béo tròn tròn, vừa hay cuộc hẹn ấy nàng ta đến muộn, chàng đốp luôn: “Em lăn đến đây à?”. Gặp nàng răng vẩu thì chàng “thân thiết” hỏi thăm: “Em ăn đu đủ chắc không cần thìa đâu nhỉ?”.
Truyện cùng mục
-
Câu chuyện tình yêu
-
Hạn sử dụng của tình yêu
-
Mùa thu trong ký ức - Trà Bình
-
Quen để rồi quên (Tập tản văn Thương mấy cũng là người dưng)
-
SaSa Radio số 1: Ngày hôm qua đã từng!
-
Mình chia tay khi chưa bắt đầu
-
Gặp lại người cũ, miệng mỉm cười mà nước mắt âm thầm chảy ngược vào trong
-
Rồi một ngày ta sẽ lại yêu, theo cách của những người trưởng thành
-
Tháng 8 thu về chỉ có em là không tồn tại
-
Chia cách bình yên
-
Những cánh trầu mang ước mơ bay
-
Có lẽ chia ly mới chính là định mệnh
-
Vì anh nghiện em rồi
-
Hãy bên anh dù ngoài kia giông bão hay bình yên
-
Vị cafe trứng hay vị tình yêu
-
Thời hạn để yêu một người
-
Hãy cứ tin và cứ yêu đi, đừng sợ!
-
Tương tư một người có gọi là cô đơn?
-
Em yêu anh ấy
-
Láng Giềng - Trần Văn Thước