Ăn sáng lúc năm giờ
Tôi bắt đầu ngày mới của mình bằng việc mở máy tính lên, nhập số liệu một cách vô thức mà chẳng hiểu mình làm nó vì bản thân muốn vậy hay vì đồng lương cuối tháng. Anh Thư bước qua chỗ tôi, trên tay là đống đồ ăn sáng và cà phê. Cô đặt một ly loại không đá không đường lên bàn tôi, nháy mắt:
- Anh lại ở phòng làm việc cả đêm qua à? Em nghĩ anh nên ra ngoài kia hít thở một chút đi, cho biết xã hội nó to nhỏ thế nào.
Tôi bật cười trước câu châm chọc của cô bé, cầm ly cà phê lên, nhấp một ngụm đắng ngắt. Không biết có phải do bị đánh thức vị giác đột ngột mà tôi thấy tỉnh hẳn ra – dù tối qua ngủ chưa đến một tiếng và hai tay còn mỏi nhừ vì đánh máy. Tôi đứng dậy, bước ra khỏi phòng để tiến đến tường kính, nơi có thể nhìn thấy bức tường cũ kĩ bắt đầu có rêu phong trước mặt và xe cộ đang len qua con hẻm nhỏ phía dưới. Cây phượng vĩ cạnh đấy hoa không nhiều như năm ngoái, nhưng bị mấy cơn gió to nhỏ ghé qua làm cho những cánh đỏ tươi tung tỏa khắp nơi.
Nhấp thêm một ngụm cà phê nữa, tôi bất giác thở dài. Thế là Nguyên ra đi vĩnh viễn khỏi cuộc đời tôi cũng đã được ba năm.
Truyện cùng mục
-
Câu chuyện tình yêu
-
Hạn sử dụng của tình yêu
-
Mùa thu trong ký ức - Trà Bình
-
Quen để rồi quên (Tập tản văn Thương mấy cũng là người dưng)
-
SaSa Radio số 1: Ngày hôm qua đã từng!
-
Mình chia tay khi chưa bắt đầu
-
Gặp lại người cũ, miệng mỉm cười mà nước mắt âm thầm chảy ngược vào trong
-
Rồi một ngày ta sẽ lại yêu, theo cách của những người trưởng thành
-
Tháng 8 thu về chỉ có em là không tồn tại
-
Chia cách bình yên
-
Những cánh trầu mang ước mơ bay
-
Có lẽ chia ly mới chính là định mệnh
-
Vì anh nghiện em rồi
-
Hãy bên anh dù ngoài kia giông bão hay bình yên
-
Vị cafe trứng hay vị tình yêu
-
Thời hạn để yêu một người
-
Hãy cứ tin và cứ yêu đi, đừng sợ!
-
Tương tư một người có gọi là cô đơn?
-
Em yêu anh ấy
-
Láng Giềng - Trần Văn Thước