Yêu Sài Gòn vì ở đó em lạc mất anh!
Em nhớ Sài Gòn vì có anh chàng với nụ cười ấm áp, lặng lẽ quan tâm một cô nhóc sinh viên năm 2 - Và em gọi đó là tình đầu... Em nhớ Sài Gòn vì câu chia ly nói vội trong chiều mùa hè...
Mùa hoa cúc dại nở ven dường trắng một màu, của lời chia ly không đầu, không cuối. Đi qua bao mùa thương nhớ,oán trách và giận hờn mọi thứ vẫn theo đúng nhịp, sáng sáng vẫn xuyên qua ô cửa nhỏ mỗi sáng thức giấc đón bình minh và em lại ngồi ngắm những bông cúc dại, như em ngày ấy và bây giờ.
Vẫn nhớ hương cafe buổi sáng, vẫn nhớ những câu chuyện bạn bè, vẫn nhớ những gì quen thuộc nhất và Anh.Khi em chìm đắm trong nỗi buồn với những khoảng cách thì người lại hững hờ bảo cần thời gian, để một thời gian lâu sau em mới học cách được thế nào là bình tâm, bình yên...
Truyện cùng mục
-
Câu chuyện tình yêu
-
Hạn sử dụng của tình yêu
-
Mùa thu trong ký ức - Trà Bình
-
Quen để rồi quên (Tập tản văn Thương mấy cũng là người dưng)
-
SaSa Radio số 1: Ngày hôm qua đã từng!
-
Mình chia tay khi chưa bắt đầu
-
Gặp lại người cũ, miệng mỉm cười mà nước mắt âm thầm chảy ngược vào trong
-
Rồi một ngày ta sẽ lại yêu, theo cách của những người trưởng thành
-
Tháng 8 thu về chỉ có em là không tồn tại
-
Chia cách bình yên
-
Những cánh trầu mang ước mơ bay
-
Có lẽ chia ly mới chính là định mệnh
-
Vì anh nghiện em rồi
-
Hãy bên anh dù ngoài kia giông bão hay bình yên
-
Vị cafe trứng hay vị tình yêu
-
Thời hạn để yêu một người
-
Hãy cứ tin và cứ yêu đi, đừng sợ!
-
Tương tư một người có gọi là cô đơn?
-
Em yêu anh ấy
-
Láng Giềng - Trần Văn Thước