Luôn có người đợi ta nơi cuối con đường
Có những buổi sáng thức dậy thấy quanh mình không còn một ai, mọi thứ lạc lõng và mờ nhạt. Mình không biết phải bắt đầu một ngày ra sao và kết thúc một ngày như thế nào cho trọn vẹn. Thì ra, tất cả những gì mình cần là có một người song hành trong mỗi nhịp thở của cuộc sống. Yêu hay thương thì nhất định phải ở bên cạnh nhau, còn không, hãy để họ ra đi.
Vậy nên, mình rời căn gác hai mươi mét vuông ngập tràn kỉ niệm đến ngôi nhà trong con hẻm này. Sáng sớm sẽ mặc váy hoa băng qua đường mua cho bằng được một bọc xôi gói trong lá sen thơm nức mùi hành khô. Sẽ ngồi ở quán trà đá dưới nhà, nghe chuyện thường nhật bình dị. Thỉnh thoảng lên nhà sách lựa một cuốn tản văn dễ chịu, rồi vào quán quen đọc ngấu nghiến cho bằng hết và khi ngước mắt lên đã thấy ráo hoảnh...
Truyện cùng mục
-
Câu chuyện tình yêu
-
Hạn sử dụng của tình yêu
-
Mùa thu trong ký ức - Trà Bình
-
Quen để rồi quên (Tập tản văn Thương mấy cũng là người dưng)
-
SaSa Radio số 1: Ngày hôm qua đã từng!
-
Mình chia tay khi chưa bắt đầu
-
Gặp lại người cũ, miệng mỉm cười mà nước mắt âm thầm chảy ngược vào trong
-
Rồi một ngày ta sẽ lại yêu, theo cách của những người trưởng thành
-
Tháng 8 thu về chỉ có em là không tồn tại
-
Chia cách bình yên
-
Những cánh trầu mang ước mơ bay
-
Có lẽ chia ly mới chính là định mệnh
-
Vì anh nghiện em rồi
-
Hãy bên anh dù ngoài kia giông bão hay bình yên
-
Vị cafe trứng hay vị tình yêu
-
Thời hạn để yêu một người
-
Hãy cứ tin và cứ yêu đi, đừng sợ!
-
Tương tư một người có gọi là cô đơn?
-
Em yêu anh ấy
-
Láng Giềng - Trần Văn Thước