Có lẽ ta đã sai từ lúc mới quen nhau
Quán cafe vào một sáng mùa đông. Cô bước vào quán và chọn cho mình một góc nhỏ yên tĩnh. Như thường lệ cô gái phục vụ ra hỏi: “ Hôm nay chị dùng gì ạ?”. “Như mọi khi em nhé!”- Cô mỉm cười và trả lời. Cô bé phục vụ gật đầu rồi quay đi, chỉ còn cô ngồi đó, một mình trong góc nhỏ với những suy nghĩ vẩn vơ.
Mọi thứ trong quán vẫn vậy, vẫn bức tranh treo tường mà cô chẳng bao giờ nhìn ra là nó có hình thù gì, vẫn cái đèn nhỏ treo lủng lẳng trên trần mà cho dù có bật lên cũng chỉ leo lét ánh sáng, mọi thứ vẫn thế chỉ có một điều thay đổi. “Dạ màu đá của chị đây ạ”, giọng nói của cô bé phục vụ kéo cô khỏi những suy nghĩ vẩn vơ. Có lẽ mọi người ở đây đã quen với hình ảnh một cô gái vào ngày cuối tuần dù trời nóng hay lạnh cũng đến đây ngồi một mình và gọi cho mình một cốc màu đá, hơi khó hiểu nhưng chẳng ai thắc mắc cả, mỗi người đều có lý do riêng, cô cũng vậy...
Truyện cùng mục
-
Câu chuyện tình yêu
-
Hạn sử dụng của tình yêu
-
Mùa thu trong ký ức - Trà Bình
-
Quen để rồi quên (Tập tản văn Thương mấy cũng là người dưng)
-
SaSa Radio số 1: Ngày hôm qua đã từng!
-
Mình chia tay khi chưa bắt đầu
-
Gặp lại người cũ, miệng mỉm cười mà nước mắt âm thầm chảy ngược vào trong
-
Rồi một ngày ta sẽ lại yêu, theo cách của những người trưởng thành
-
Tháng 8 thu về chỉ có em là không tồn tại
-
Chia cách bình yên
-
Những cánh trầu mang ước mơ bay
-
Có lẽ chia ly mới chính là định mệnh
-
Vì anh nghiện em rồi
-
Hãy bên anh dù ngoài kia giông bão hay bình yên
-
Vị cafe trứng hay vị tình yêu
-
Thời hạn để yêu một người
-
Hãy cứ tin và cứ yêu đi, đừng sợ!
-
Tương tư một người có gọi là cô đơn?
-
Em yêu anh ấy
-
Láng Giềng - Trần Văn Thước