Sao anh không gõ cửa?
Anh làm công việc ở một hòn đảo cách đất liền đúng 15 phút tàu chạy. Biển mênh mông xanh hút mắt ấy là sự quyến rũ cho những ai lần đầu chạm gặp, muốn ngắm nhìn. Nhưng với anh, mỗi ngày đôi khi đi qua đi lại dăm bảy lượt, đi từ mờ sáng cho đến khi chiều đã cạn khiến cho anh mất đi cảm giác tò mò.
Anh ra biển khi biển mênh mông xanh vào mùa hạ, nhìn ngắm những vách núi ngàn năm hững hờ níu cùng mình những sợi dây leo gắng sống nhờ những giọt sương đêm. Anh ra biển trong cơn mưa tầm tã, sóng chồm lên như uốn lấy con tàu nhỏ bé để nhốt vào đại dương, khi đó đảo xác xơ và vắng vẻ với những hàng cây cong mình hứng gió và bãi biển trên đảo toàn là rác thải do sóng biển đưa vào, biển lúc đó thật là đáng ghét.
Anh có khi đêm phải ở lại đảo, hoặc có thể theo khách trong chuyến tàu đêm nào đó để ngắm nhìn biển một cách khác. Anh yêu nghề, và anh yêu những chuyến đi trên biển của mình như thể nếu một ngày không nếm được vị mặn của nước biển và không chông chênh cùng sóng, anh sẽ ngã bệnh...
Truyện cùng mục
-
Câu chuyện tình yêu
-
Hạn sử dụng của tình yêu
-
Mùa thu trong ký ức - Trà Bình
-
Quen để rồi quên (Tập tản văn Thương mấy cũng là người dưng)
-
SaSa Radio số 1: Ngày hôm qua đã từng!
-
Mình chia tay khi chưa bắt đầu
-
Gặp lại người cũ, miệng mỉm cười mà nước mắt âm thầm chảy ngược vào trong
-
Rồi một ngày ta sẽ lại yêu, theo cách của những người trưởng thành
-
Tháng 8 thu về chỉ có em là không tồn tại
-
Chia cách bình yên
-
Những cánh trầu mang ước mơ bay
-
Có lẽ chia ly mới chính là định mệnh
-
Vì anh nghiện em rồi
-
Hãy bên anh dù ngoài kia giông bão hay bình yên
-
Vị cafe trứng hay vị tình yêu
-
Thời hạn để yêu một người
-
Hãy cứ tin và cứ yêu đi, đừng sợ!
-
Tương tư một người có gọi là cô đơn?
-
Em yêu anh ấy
-
Láng Giềng - Trần Văn Thước