Anh và em của mùa đông năm ấy
Kể ra, cả cái thành phố bé nhỏ xinh đẹp kia, hình như chốn nào cũng là nơi hò hẹn của những đôi tình nhân. Riêng hai đứa mình, những hẹn hò chỉ một vài chốn quen thuộc, quen đến nỗi ai cũng bảo sao đến đó hoài mà không chán.
Ừ, ta đã từng nghĩ, mình chẳng bao giờ chán cái góc quán xưa, cũng như chẳng bao giờ anh chán em, chán cái tình yêu có lúc mình xem là nông nổi. Người ta thường trách mình dại khờ cho những mối tình dang dở mà không nhớ rằng, ta đã cháy như thế nào cho cái gọi là khờ dại ấy.
Anh lúc nào cũng điềm đạm, nhẹ nhàng, chỉ cần anh buột miệng em đã biết anh định nói câu gì. Cũng như chỉ cần liếc khẽ vào đôi mắt vời vợi của em, anh đã biết điều em muốn. Hiểu nhau quá, nhẹ nhàng với nhau quá đôi khi lại thiếu màu sắc cho một tình cảm dài lâu. Thế nên, cuộc đời ấn vào tay mình một chút nghiêng ngả nơi anh, chút nghi ngờ ở em để tình yêu thêm thi vị...
Truyện cùng mục
-
Câu chuyện tình yêu
-
Hạn sử dụng của tình yêu
-
Mùa thu trong ký ức - Trà Bình
-
Quen để rồi quên (Tập tản văn Thương mấy cũng là người dưng)
-
SaSa Radio số 1: Ngày hôm qua đã từng!
-
Mình chia tay khi chưa bắt đầu
-
Gặp lại người cũ, miệng mỉm cười mà nước mắt âm thầm chảy ngược vào trong
-
Rồi một ngày ta sẽ lại yêu, theo cách của những người trưởng thành
-
Tháng 8 thu về chỉ có em là không tồn tại
-
Chia cách bình yên
-
Những cánh trầu mang ước mơ bay
-
Có lẽ chia ly mới chính là định mệnh
-
Vì anh nghiện em rồi
-
Hãy bên anh dù ngoài kia giông bão hay bình yên
-
Vị cafe trứng hay vị tình yêu
-
Thời hạn để yêu một người
-
Hãy cứ tin và cứ yêu đi, đừng sợ!
-
Tương tư một người có gọi là cô đơn?
-
Em yêu anh ấy
-
Láng Giềng - Trần Văn Thước