Bóng đè
Tôi có bàn tay nhỏ nhắn và mềm mại hiếm thấy. Bàn tay không thay đổi theo mùa hay béo gầy cơ thể. Thụ bảo bàn tay tôi không tuổi tác trọng lượng. Hồi hai mươi tuổi, mới ra trường nằm nhà ba tháng, chỉ ăn và ngủ, cơ thể trồi lên những múi thịt, nhưng bàn tay tôi vẫn mảnh dẻ. Thụ hay mân mê bàn tay tôi. Bàn tay thể hiện tâm hồn con người, dù em mập đến mấy ngón tay em vẫn chỉ là cọng cỏ chao lượn dưới gió xuân. Tôi đưa ngón dài nhất mơn quanh môi chồng. Cọng cỏ thường dai, chỉ liềm sắc mới cắt nổi anh biết không?
Mắt Thụ cụp xuống tìm câu trả lời. Có khi chỉ một con kiến cũng làm ngọn cỏ tan gãy. Có thể. Tôi chìa bàn tay ra trước nắng, nhìn như nhìn bàn tay một kẻ khác. Giông gió, bão lũ, nắng hạn, tôi có thể chết đi rồi mà bàn tay vẫn nguyên vẹn với năm ngón ngắn dài, làn da mỏng tanh không trọng lượng. Chỉ có tôi hiểu vì sao bàn tay tôi tách rời ra khỏi thể xác mình. Chỉ có tôi hiểu vì sao tôi hay trốn những vách dựng loang loáng một chiếc bóng. Thụ không hiểu. Chính tôi đôi khi cũng thấy mình là lạ...
Truyện cùng mục
-
Đừng đọc tên trên bia mộ
-
Người gọi âm binh
-
Đêm trăng đòi mạng - Thảo Trang (Full)
-
Độc trùng phong - Thục Linh
-
Gã đồ tể - Hào Phan
-
Gọi hồn - Quyết Đỗ
-
Việt ma tân lục - Tập 4 - Ma rừng Tây Nguyên
-
Việt ma tân lục - Tập 3 - Lời nguyền ngón tay cái
-
Việt ma tân lục - Tập 2 - Lão mo bản Mường
-
Việt ma tân lục - Tập 1 - Vong treo cổ theo oán
-
Truyện kinh dị - Linh dị: Phòng bếp âm dương - Ngô Bán Tiên (Full)
-
Quỷ sự âm hôn - Trọng Hoàng
-
Vàm Ông Chưởng - Đại Việt
-
Mẹ về trong gió - Trần Đan Linh
-
Báo hận tình - Lương Khánh Ly
-
Miền Tây những ngày kinh dị - Đại Thất Tử
-
Thầy Pháp báo thù - Trần Linh
-
Trùng tang quỷ nước - Lê Như Tiên
-
Người vận chuyển - Lê Tuấn
-
Thảm kịch bút tiên - Nguyễn Thảo Ly