Hệ thống cập nhật tính năng Đăng truyện và Tích điểm để phục vụ các bạn. Bạn hãy tìm hiểu để sử dụng nhé! XEM NGAY
Tôi gặp em ở bến xe buýt.
Một chiều mưa lạnh.
Bus 28 về thành phố.
Em mặc chiếc áo nâu, khoác hờ trên bờ vai gầy mệt mỏi. Chiếc balô hình con gấu xẹp lép bám vào lưng khiến em trông càng nhỏ bé mỏng manh. Tóc em lấm tấm những hạt nước li ti.
Bus...
Tháng đầu tiên, mọi việc có vẻ tệ hơn cả lúc nàng chưa rời khỏi Hà Nội. Môi trường mới, áp lực công việc, sự cô độc giữa những người xa lạ làm nàng lắm lúc như phát điên....
Mẹ tôi bảo ngày anh tôi mất, trong nhà chị dâu tương lai của tôi có một con vẹt xanh bay vào, cứ luẩn quẩn mãi không chịu đi. Con vẹt có vệt loang ở cổ rất lạ. Ngày đưa anh đi mãi,...
Anh đừng đi nhé. Anh hãy ở lại đây với em. Em yêu anh và em rất cần anh. Em sẽ không thể nào chịu nổi nếu không có anh bên cạnh
Từng câu từng chữ Linh nói ra như cơn gió mát thổi...
Cơn mưa đầu mùa ẩm ương và dai dẳng, tất cả như muốn xóa đi cái nhộn nhịp nóng bức của mùa hè. Đường phố không còn cảnh chen chúc, xô bồ như ngày nắng, cũng không còn cảnh mọi...
Người xưa đã nói, quân thành thật đãi thần, vậy thì thần lấy gì để báo đây?
Thượng sách trong việc dùng binh là lấy mưu lược để thắng địch, kế đó là thắng bằng ngoại giao,...
Đau Thương Đến Chết – Phần 1: Vạn Kiếp: Hấp dẫn từ đầu tới cuối bởi sự kỳ bí với những vụ án mạng, “Đau thương đến chết” của tác giả Quỷ Cổ Nữ một lần nữa lại...
Hắn đẹp trai, ít nhất là đối với nó. Mặc dù nó luôn miệng bảo rằng hắn xấu trai. Cũng phải thôi. Hắn là người duy nhất trong số bạn bè của nó có mắt một mí và cái mũi tẹt....
Nghề của Tèo là bán báo dạo, nó thích nhất là bán báo "Công An" vì tờ báo đó toàn đăng bài ghi chép những vụ án, nhiều người thích mua. Tèo không biết chữ, bù lại nó có khuôn mặt...
Chúng ta không ngừng hoạt động vì chúng ta già, mà chúng ta già là vì chúng ta ngừng hoạt động.
Chỉ có bốn bí quyết để sống trẻ trung, ấy là sống vui vẻ, cố gắng để đạt lấy...
Một tuần sau nữa, họ đi xem phim cùng với một người bạn chung. Trước đó cô đã nghĩ: ’Trong lòng vẫn còn tình cảm, liệu gặp nhau có khiến cả hai buồn hơn, đau hơn không...’ nhưng...
Làm nhà giáo chỉ cho mà không bận lòng nghĩ đến nhận, là con ong chăm chỉ xây tổ gom mật cho đời, là cây thân mộc vươn mình trong nắng gió tỏa bóng mát cho người, là kiếp con tằm đến...
Trong ngôi nhà kia có Dê mẹ và một chú Dê con. Một hôm, trước khi ra đồng cỏ, Dê mẹ dặn Dê con:
- Con ở nhà cho ngoan, mẹ đi ra đồng ăn một ít cỏ tươi để có nhiều sữa ngọt cho...
Yêu người cùng công ty, Em sẽ không phải ngồi mơ mộng xem Anh đang làm gì? không cần có những suy nghĩ rất con gái rằng " Anh có ngồi bên cô gái nào khác hay không?". Vì Em thừa biết Anh...
Luân thương bạn đến mức muốn ôm nó một cái, nhưng nghĩ việc 2 thằng con trai ôm nhau thì lại thấy buồn cười, thành ra anh chỉ nói đơn giản "Tao biết mày sẽ nói vậy mà".
Thụy thì...
Mùa Thu của Hà Nội, trời cao và xanh hơn bao giờ hết anh nhỉ! Là hương hoa Sữa ngọt ngào và đặc trưng… là gió nhẹ đuổi nhau trên mái vòm, dưới vỉa hè cuốn lấy chân người đi…Là...
Bị con gái dọa, con trai càng lo dữ. Mà đúng thế thật rồi, cô người yêu là dân thành phố vốn quen được yêu chiều từ nhỏ, có bao giờ phải mó tay mó chân vào việc gì đâu. Rồi nàng...
Thuở ấy, chúng con nào biết làm người phải có lấy một ước mơ, dù giản dị, nhỏ nhoi hay cao sang to lớn.
Chiếc bảng đen, từng trang giấy trắng, những lời giảng dạy của Thầy chính...
"Khoảng cách xa nhất không phải là sự sống và cái chết, mà là người lâu nay ta tìm kiếm lại ở ngay bên cạnh nhưng ta không hề hay biết". Em đã đọc được ở đâu đó câu này và thấy...
Những cuộc gặp gỡ định mệnh mang lại cho con người những người tưởng chừng như sẽ bên ta mãi mãi nhưng rốt cuộc mọi thứ lại chỉ như một bong bóng xà phòng khẽ chạm là muốn...
Tôi gặp cô lần đầu cách đây gần một tháng, là một tối gió lạnh, một đợt gió mùa kì lạ đến giữa những tháng mùa hè. Hôm ấy trời đã về khuya, gió và cái lạnh làm cho quán nhỏ...
Di đến với tôi vào một ngày thu lặng gió. Bộ váy màu vàng nhạt, một chiếc mũ vành tròn đính 2 chiếc lá màu rêu. Chúng làm cô mỏng manh và hư ảo khiến tôi nảy sinh suy nghĩ ngộ nghĩnh...
Thang máy đưa anh lên tầng thượng, nơi có thể nhìn thấy toàn cảnh sông Hồng đang bị kẹp giữa hai bên bờ đầy ắp nhà cao tầng chọc trời. Nhưng anh chẳng còn thấy gì nữa, các giác...
Hết ngày này qua ngày khác, lúc nào trong đầu Tỉ cũng suy nghĩ, tìm cách có thật nhiều tiền để lo lắng cho gia đình, cho tuổi già của mẹ được an nhàn hưởng lạc, để vợ mình có được...
Không gian vẫn chìm lấp một khoảng lặng vô định nơi góc phòng. Tôi để mặc chúng tiếp tục với sự câm lặng đó, không một động tĩnh, không một thứ âm thanh nào được làm huyên...
Quả thực không thể tưởng tượng nổi, món quà của Nhật làm Hạ choáng váng quá. Một buổi sáng mùa hạ, tức sáng nay ấy mà, tự dưng Nhật mang đến cho Hạ món quà...
Anh và Tôi cùng nhau lớn lên trong bao kỉ niệm êm đềm của tuổi thơ.
Tôi nhớ rất rõ lúc nhỏ anh đã từng vì tôi mà nhiều lần đánh nhau với bọn con trai trong xóm, có lần còn chảy cả...
Là cái lạnh bất chợt ùa về, là chiếc lá bay hững hờ nơi góc phố, là cảm giác run rẩy, rung mình lạnh lẽo nơi sâu nhất của cảm xúc. Cả đất trời dịu lại mát lạnh chỉ mới vừa...
Nó cũng giống như vết thương lâu ngày không khỏi mà ngày nào mình cũng nghĩ đến nó, cứ cào cấu, khoét sâu hơn vào vết thương…làm cho nó không khỏi, có thể bị nhiễm trùng. Vậy thì...
Đó là một trong những câu nói đầu tiên của em khi em đồng ý yêu anh. Và đến tận bây giờ, em vẫn tin vào điều ấy, vì em cũng chỉ như những người con gái khác thôi, em có một trái...
Lên đầu trang
Hôm nay bạn muốn chia sẻ điều gì?