Hệ thống cập nhật tính năng Đăng truyện và Tích điểm để phục vụ các bạn. Bạn hãy tìm hiểu để sử dụng nhé! XEM NGAY
Em vẫn thường tự nhủ với mình, đừng yêu quá vội vàng làm gì. Vẫn thường nhắc nhở bản thân, thích anh chỉ là một sớm một chiều, còn yêu hay không cả em và anh đều có tương lai phía trước, không nên vì nhau mà bỏ lỡ những thứ tuyệt vời phía trước....
Đừng yêu em nữa được không?
Tình yêu vốn dĩ là một thứ tình cảm ích kỉ, có lẽ em sẽ mãi chỉ yêu người ấy. Anh có chấp nhận một người luôn mang trong mình một hình bóng khác...
Mèo đưa chú tới toà lâu đài bị phù chú của nó. Ở đây có tuyền mèo con hầu hạ nó. Lũ mèo lên xuống thang gác rất nhanh nhẹn, lúc nào cũng vui vẻ.Buổi tối, lúc ngồi vào bàn ăn, có...
Bà ơi,.. Có lẽ bà sẽ không đọc được những dòng này của con đâu,nhưng con vẫn muốn viết, viết để lòng con nhẹ nhõm hơn, viết để con mãi ghi nhớ tuổi thơ mà bà dành cho con.
Những...
Nắng giòn tan và bừng sáng. Thì ra cậu và nắng lại giống nhau đến vậy, hoặc là, chỉ với tớ thôi, cậu giống nắng, những tia nắng của mùa hè.
Nhưng, còn một điều nữa, nắng làm...
Khi người ta đủ lớn, người ta bỗng thấy thuở ấu thơ sao tràn đầy sắc màu rực rỡ thế.
Cánh đồng xanh mê mải. Trời mây trắng dịu êm. Chuồn chuồn ớt thắm đỏ. Màu mực trong...
Em không đủ lãng mạn để tin rằng tình đầu sẽ luôn là tình cuối và trái tim con người mãi không đổi thay. Trên đường đời có bao nhiêu ngã rẽ là bấy nhiêu lần ta phải lựa chọn....
Chị đã nghĩ, đã nghĩ rồi chứ. Chị muốn được hạnh phúc, muốn có một người thật lòng yêu thương chị, chứ không phải kẻ suốt ngày chỉ biết chúi mũi vào công việc kia, kẻ hạch...
Điều đáng sợ nhất ở cuộc đời này là trong khoảnh khắc nào đó, bất chợt trong đời con người ta phải đối diện với sự cô đơn trống vắng. Cô đơn không phải là không có ai để...
Thánh mẫu nhắc đi nhắc lại để cô con gái nhớ kỹ lời bà nói. Sau khi Thánh mẫu đi khỏi, hàng ngày cô con gái chơi với các thiên thần nhỏ, mỗi ngày họ mở một cánh cửa tham quan Thiên...
Là một nhà thơ và thỉnh thoảng viết văn xuôi (truyện ngắn) nên Phạm Thị Ngọc Liên vẫn nguyên vẹn “cái tật” của nhà thơ là hay thi vị hóa, câu chuyện vợ chồng trong truyện ngắn...
Talasha là một cô bé thông minh và lanh lợi, cô bé xinh đẹp như một con búp bê. Talasha sống cùng bố mẹ, bà và em trai trong một ngôi làng nhỏ bên núi, cuộc sống của họ vô cùng bình yên....
Em không thể ngờ mọi chuyện thay đổi nhanh đến vậy. Anh thay đổi hay em thay đổi?
Em cố gắng để vun đắp tình yêu của chúng ta để rồi bây giờ thì sao hả anh. Em không muốn có một...
Anh ấy cũng không quen. Nhưng rút điện thoại ra gọi cho một người khác, nhờ đi tìm đầu mối giúp mình.
Vậy là mình có thêm một người giúp. Người đó lại gọi cho vợ nhờ giúp mình...
Gửi con trai yêu !
Mẹ mới 19 tuổi, ngày mẹ gặp con sẽ còn lâu lắm, nhưng mẹ muốn kẻ cho con nghe về câu chuyện biển Đông,về lòng yêu nước của 1 dân tộc quật cường...
Nếu trái tim anh đã cài password, thì em sẽ cố gắng trở thành hacker chuyên nghiệp.
Em tin chỉ cần kiên trì, từng chút từng chút một, thì một ngày nào đó em sẽ tìm được mật mã để mở cửa trái tim anh, phải không anh?
Bản thân tôi chưa bao giờ tồn tại khái niệm cho hai từ định mệnh.
Tôi không tin người ta yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, không tin những mối tình xa cách nhiều năm mà vẫn có thể tìm thấy nhau như một phép tiên cổ tích...
Trong cuộc sống của mỗi chúng ta, cũng giống như tình yêu hay tình thân thì tình bạn là một tình cảm rất thiêng liêng và không thể thiếu.
Khi có những người bạn, họ sẽ cùng chúng...
Em đưa tay hứng cái gì đó, ánh mắt nâu đen thăm thẳm đượm buồn sương khói như bừng sáng. Tôi ngước mắt và nhận ra những hạt mưa đang bay lượn khắp bầu trời. Thì ra, em đang ngắm...
Có ai đó đã từng nói rằng đi đến cuối cuộc đời mới biết người giàu có nhất không phải là người có nhiều tiền bạc, mà người giàu có nhất là người giữ được nhiều ký ức...
Khi tôi bắt đầu một mối quan hệ nào đó, đối phương thường nghĩ tôi sống rất thoáng, chỉ tán tỉnh vài hôm, đã đề nghị tôi về nhà riêng của họ để ăn tối, tôi cười khẩy...
Một ngày tháng 10 se se gió heo may, tôi bất ngờ nhận được một lá thư từ Trường Sa. Người gửi: Nguyễn Việt Hoàng, đảo Nam Yết, Trường Sa, Khánh Hoà. Một cái tên lạ hoắc mà tôi...
Tôi nhớ ngày đó khi cô xuất hiện, bọn con trai chúng tôi đã không ngừng ngạc nhiên về sự xuất hiện của cô ấy.
Một là vì cô ấy rất xinh, khuôn mặt trắng hồng, chiếc mũi nhỏ và cao, đôi mắt tròn xoe với hàng mi dài.
Hai là vì cô ấy rất béo.
Mùa thu năm ngoái, tôi biết yêu.
Tình yêu khờ dại của tuổi đôi mươi, thật sự non nớt như tuổi đời tôi chiếm giữ.
Chỉ sau những đợt tấn công ồ ạt là tôi đã bị dính mũi tên cupit một cách chọn vẹn nhất.
Đông, Phong, Hạ, Vũ là bộ tứ bạn thân từ nhỏ với những tính cách khác biệt.
Câu chuyện muốn tái hiện lại một thời trẻ trung đáng nhớ với những kỷ niệm đẹp, những vấp ngã sai lầm và đứng dậy, những tình cảm trong veo...
Hồi nhỏ tôi thích nhất là đi tắm suối, nhưng toàn phải trốn mẹ, vì thế cái cảm giác lén lút làm việc mình thích càng khiến tôi thấy thú vị. Tôi thích ngâm mình trong làn nước mát...
Nỗi nhớ này, xin được cất mãi trong tim.
Bước dưới con đường rực màu phượng đỏ, những cánh bằng lăng tím ngắt trời, tự nhủ, nắng hạ buồn.. nhưng đẹp lắm thay.
Phía ngoài cửa sổ, nắng đã tắt. Đám lá cây đang vào mùa đổi lá đượm vẻ trầm buồn. Một tiếng chim bất chợt vang vọng, gợi những gì xa xôi không rõ hình. Nỗi nhớ nhà ập đến...
Con tin rằng mỗi người mẹ lại có bài hát ru cho riêng con của mình. Con cũng sở hữu một bài hát ru nho nhỏ - chỉ ba câu thôi, từ mẹ. Giai điệu ấy đã cho con những giấc ngủ yên bình...
Cô nhìn cây và thấy mình cũng như thế. Từ lâu cô cũng đã chẳng còn thiết tha với mùa Xuân. Cô luôn bị cuốn theo vòng xoáy tất bật của công việc mưu sinh. Rồi về đến nhà cô lại...
Lên đầu trang
Hôm nay bạn muốn chia sẻ điều gì?