Hệ thống cập nhật tính năng Đăng truyện và Tích điểm để phục vụ các bạn. Bạn hãy tìm hiểu để sử dụng nhé! XEM NGAY
Bạn không thể trốn tránh sự thật rằng, tình yêu có thể trở thành một thứ không đáng được gọi là tình yêu!
Trong đời có những thứ gọi là tình yêu lớn và những thứ tình yêu nhỏ, vẫn song hành cùng với những thứ tình cảm chẳng đáng được gọi...
Tiến đang học năm thứ ba đại học sư phạm, chỉ còn một năm nữa anh sẽ ra trường và trở thành một người thầy giáo gương mẫu tận tuỵ với nghề.
Sáng hôm nay Tiến nhận được...
Anh và cô là bạn thân. Hai người học cùng nhau suốt ba năm cấp III. Họ ngồi chung bàn, nhưng cách nhau một người, thường làm đề thi giống nhau, thường có những bài tập giống nhau.
-...
Tình yêu của anh đến với tôi, chẳng phải tình yêu đầu đời, không vụng dại non nớt nhưng chân thành và cũng đã qua nhiều thử thách. Nhưng rồi một ngày anh không còn đủ sức để...
Chỉ có con đường đất này là lối duy nhất đi đến nhà ông Năm. Tôi phải qua bên đó lấy cái búa rìu. Mới 8 giờ mà trời đã tối rồi. Tôi đã đi lại con đường đất này cả ngàn...
Nghĩ lại hồi xưa thấy thương mẹ con, Tết đến cứ một tay lo tất, từ gói bánh đến cúng quẩy lễ Tết, còn ba chỉ lo bù khú với bạn bè. Phải chi hồi đó ba lăng xăng vào phụ mẹ...
Anh nắm chắt lấy tay cô, thở dài một tiếng nặng nề. Đôi mắt anh nhìn cô “năn nỉ” .
- Đừng đi, có được không?
- Nhất định em phải đi.
Cô nháy đôi mắt cười, ôm lấy anh vỗ...
Lang thang trên những con phố thân thuộc. Đứng giữa ngã 4, nhìn dòng người chuyển động theo những bánh xe lăn dài trên phố. Hết lớp xe này tới lớp xe khác nối đuôi nhau theo tín hiệu...
Nàng tự hỏi, phải chăng anh không nhớ ngày hôm nay, phải chăng anh quá bận rộn với khoảng trời riêng của anh. Nàng đang nghĩ đến những lời hứa anh chưa thực hiện được, nếu một...
Quán cà phê Quỳnh Hương chắc chắn vẫn đông khách dẫu không có tôi và Nhi đến. Có hai lý do, đó là quán dễ thương với không gian trữ tình,ngó ra những nhà vườn xanh mướt mà cái ông...
Thọc tay vào túi quần, tôi càu nhàu. "Thế mà suýt nữa mình đã định khoe với tất cả mọi người trên thiên đường chứ."
Gabriel búng ngón tay đánh tách một cái, và hình ảnh của hai...
Không biết đã bao nhiêu mùa tết, gia đình tôi thiếu đi bàn tay lo toan, vun vén của một người phụ nữ, kể từ khi mẹ qua đời trong một tai nạn giao thông. Người ngoài nhìn vào chắc cũng...
Bên cạnh những bông tuyết mang hình dạng đẹp với nhiều họa tiết đối xứng như tuyệt tác của thiên nhiên thì cũng có thật nhiều bông tuyết không được nguyên vẹn từ lúc ban đầu....
Thời gian lại trôi... một chiều cuối thu, trước khi những ánh nắng cuối cùng kịp tắt cây chợt nhận ra mây ở phía cuối trời. Những cái lá héo khô chẳng thể reo vui nhưng cây mừng...
Chiếc áo len xanh coban nằm hờ hững trong tay. Cô đi bộ dọc con ngõ nhỏ rồi cứ men theo con đường cái mà đi mãi. Đôi mắt trôi xa không bến bờ. Đến khi nhận ra nơi mình đang đứng với...
Đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng có phải bản thân thực sự quên người yêu cũ rồi, con tim thực sự mở cửa sẵn sàng cho một mối quan hệ mới? Và câu trả lời là bạn chưa quên...
Có đôi khi ta muốn khóc thật to, gào thật lớn để tự mình vượt qua được cảm giác cô độc, buồn chán tột cùng. Nhưng quanh đi ngoảnh lại ta chẳng có nơi nào để được bộc lộ cảm...
Anh còn nhớ rõ năm năm trước, hôm ấy là sinh nhật tròn hai mươi tuổi của cô, anh cũng nhận lời mời tham gia. Lần đầu tiên trong đời anh mới tỉ mỉ quan sát cô. Vẻ bề ngoài trang điểm...
Một lát sau tôi thấy hai em ngồi sát nhau cùng bàn tán về bức thư đó. Chiều hôm sau tôi nhận thấy khi phát thư, Bob chẳng những ngó hộc của em mà còn ngó hộc của Laurent nữa. Bob hỏi...
Việc anh đến với nhỏ cũng thật nhanh và gấp gáp. Nhỏ là học sinh trung học, anh sinh viên đại học. Hai người chưa từng biết tới nhau cho tới khi một người bạn của nhỏ giới thiệu...
Thời gian cứ thấm thoắt trôi đi. Những năm tháng học dưới mái trường phổ thông đã để lại trong lòng nó rất nhiều những kỷ niệm đẹp. Nó giờ đây đã là một thiếu nữ xinh đẹp,...
Nhanh thật bạn nhỉ, thời gian ý mà… tuổi trẻ của chúng ta bay qua, ngang đầu rồi vụt mất trong một áng mây… Ngoảnh lại, chẳng còn thấy áng mây ấy, gió thổi nó đi lẫn đâu đó...
Bà Tám cùng với chồng, nhà ở ngay trong khu nghĩa địa Gò Dâu... Sở dĩ gọi nghĩa địa Gò Dâu là vì ở ngay chính giữa con đường xuyên qua các ngôi chợ, có một cây dâu rất to. Người...
Ngày xưa lông Quạ có màu trắng, chứ không phải màu đen như bây giờ. Lúc ấy Quạ không chịu học hành, suốt ngày đi chơi, đã thế lại hay học đòi. Một hôm, bay qua một hàng rào lớn,...
Có một mùa rất lạnh mà tim người ta luôn thấy ấm, ấy là vào mùa Đông. Tay đàn cài trong tay, tim chung một nhịp, vai kề vai bước đi dưới những con phố trải dài áng sáng của những...
Cố chạy thật nhanh vào một mái hiên nhà chủ đã đi vắng, tôi trú tạm.Tôi yêu mưa nhưng rất ít khi tôi đi dưới mưa. Cuộc sống tất bật của thành phố này làm tôi chẳng có thời gian...
Ai cũng bảo: “Sống là không chờ đợi”! Nhưng có thật chúng ta sống mà không chờ đợi được ư? Tôi từng đọc ở một cuốn sách nào đó trong lúc lật thoáng qua: Không chờ đợi không...
Nói tới Hai Lân thì cả làng không ai là không biết. Chỉ cần nghe tiếng bước chân nặng nề, khi đi, khi chạy là người ta đã nói đúng phóc người đó là ai. Bởi Hai Lân tuy còn trẻ, dáng...
Anh nói lời chia tay rồi lẳng lặng đứng cách xa cô trong bến xe bus vắng lạnh sau một chiều mưa. Xe xuất bến, anh cũng chọn một góc ngồi rất xa cô. Cô nhìn anh từ phía sau, lặng lẽ khóc…...
Trung quen Nga khi cô vừa chuyển về khu phố của anh cách đây 5 năm. Ban đầu, Trung không thích Nga lắm vì nhìn cô có vẻ quá kiểu cách và tiểu thư đài các, không hợp với cá tính và phong...
Lên đầu trang
Hôm nay bạn muốn chia sẻ điều gì?