Hệ thống cập nhật tính năng Đăng truyện và Tích điểm để phục vụ các bạn. Bạn hãy tìm hiểu để sử dụng nhé! XEM NGAY
Chỉ cần biết anh ở đây, cô không tin anh có thể trốn cô cả đời, cả kiếp. Em không phải không thử tìm kiếm con đường khác.
Nhưng bởi vì, có những thứ phải nằm đúng chỗ của nó mới bình yên, có những con người phải bên cạnh đúng một nửa của mình mới trở nên hạnh phúc. Anh không hiểu à, có những điều chỉ thuộc mãi về anh”.Chỉ cần còn cố gắng, và còn tin, thời gian sẽ lại mang trở lại những đồi hoa rực rỡ...
Khi học tại trường huấn luyện hạ sĩ quan của Quân khu Tả Ngạn, tôi với Hoành chạm trán nhau lần đầu.
Bấy giờ tôi đá tiền đạo cánh phải cho B2, Hoành là trung vệ thòng của B1....
Hạ tuần tháng năm, cây phượng bên đầu hồi nhà thư viện của trường trung học chuyên thành phố mới nở đỏ rực rỡ một góc sân. Ở ngoài đường nhìn vào, cây phượng như một ngọn...
Tôi biết mình cần Nguyên, cần cho cuộc sống đầy chênh vênh và nỗi bất an trong tâm hồn. Nguyên như tia nắng mặt trời sưởi ấm cái thế giới như một hoang đảo trong tôi.
Đầy lo âu...
Thời kỳ từ 1886 đến 1888 là giai đoạn Chekhov chuyển tiếp từ thể loại truyện ngắn khôi hài dưới 1.000 chữ qua những truyện ngắn dài hơn, có chủ đề nghiêm túc hơn và văn phong chững...
Ngày đầu tiên tới trường khuyết tật để dạy học, tôi rất phớn phở, hình dung mình là thầy giáo của mấy chục đứa...
Tưởng tượng mình đứng trên bục giảng oai vệ đã đời...
Anh mắc chứng suy thận cấp sau khi ở ngôi nhà bên sông về, với tay tới cõi bệnh thì bệnh viện như cái chén tàu ngáng lại anh thấy bất lực và xấu hổ bởi hơn bảy mươi ký lô cơ thể cứ ườn ra trên xe đẩy...
Một cô gái trẻ bất ngờ và đau khổ vì người yêu nói lời chia tay khi cô đã có thai với anh. Sự thật đằng sau lời chia tay lạnh lùng, phũ phàng của anh là gì?
Quyết định đúng đắn khiến cô không phải hối hận cả cuộc đời và tìm được hạnh phúc của mình...
Mỗi khi hoàn thành một công việc, dù nhỏ, tôi luôn tìm món quà để "tự thưởng". Có một giải thưởng duy nhất tôi nghiêm khắc chưa thưởng cho mình đó là bữa "cà phê một mình".
Giải...
Anh không biết tại sao mình lại quay lại để rồi cứ đứng lặng dưới giàn hoa tigôn già, ít hoa, ít lá này. Cái giàn hoa đầy những cọng gầy khơ khỏng cùng cây trứng cá um tùm bên...
Từ lúc Hoạt đưa vợ về, ông Thường từ ngạc nhiên đến kinh ngạc. Ông nhìn thằng con trai độc nhất, trong lòng trào dâng những cảm xúc đan xen. Giận lắm, nó đi mấy năm trời, một...
Mùa hoa sưa về, Hà Nội đắm mình trong một không gian nhẹ tênh, xao xuyến.
Bâng khuâng nuối tiếc chẳng thể giữ được nó mà chỉ có thể hít hà lấy mùi hương ấy như sợ ai đó đánh...
Miền dự định sẽ dành mấy ngày đi thăm bạn bè. Mười năm Miền chưa có dịp về thành phố. Trong tâm trí Miền vọng lại không biết bao lần ước muốn được gặp những người bạn...
Tuổi 24, qua vài cuộc tình đỗ vỡ, Nàng cảm thấy sợ hãi tình yêu, tình yêu mong manh quá. Nó như hạt cát nắm chặt thì sẽ rơi, mà buông lỏng tay thì nó sẽ theo gió mà bay đi mất.
Phải...
Mật ngữ rừng xanh là một câu chuyện thiên nhiên mang tính chất phiêu lưu và viễn tưởng. Bối cảnh chính là một khu rừng hư cấu ở Việt Nam đang có nguy cơ bị phá hủy bởi sự thiếu...
Sáng hôm sau cô gái ngọ nguậy rút cánh tay bị đè tê cứng dưới tấm lưng của chàng trai. Cử động của cô khẽ khàng quá, chàng trai vẫn ngủ say.
Cô ngồi dậy, co hai chân lên, da đùi...
Không phải buổi chiều nào cũng buồn, không phải buổi chiều nào cũng ồn ã với bao hưởng thụ cuộc sống hiện đại. Có những buổi chiều nàng nhận ra mình chẳng buồn, chẳng vui. Tâm...
Một lũy tre xanh mút mắt ngả ngọn soi mình trên mặt nước, những rặng trâm bàu xen lẫn dứa dại um tùm, bí ẩn.
Giàn dây leo rậm rịt của những nọn tre buông xuống tận chớm nước, bờ cỏ non mượt mịn màng, dải cát hẹp trắng tinh...
Cô với cái điện thoại đầu giường, viết tin nhắn cho anh, rồi lại xóa đi. Một năm qua, cô đã viết và xóa như thế, không biết bao nhiêu lần.
Nhắn làm gì, anh chắc đã chẳng còn nhớ...
Cuối năm 1972 tôi rời mặt trận Quảng Trị ra Bắc. Vừa ra đến Hà Nội, chưa kịp nghỉ một ngày, tôi được bổ sung ngay về bộ phận trực chiến của phòng Thông tấn quân sự. Thế là...
Lần cuối con gặp mẹ Sương trong bệnh viện giống như bà ngoại vậy đó. Mẹ nằm ở khoa sản phụ. Mẹ cho em bú. Mẹ có khóc không ư? Chắc là khóc xong rồi. Con thấy mắt mẹ đỏ, đỏ...
Ba tháng, rồi ba năm, tôi chờ đợi vì niềm tin ở anh, vì câu nói "Hãy đợi anh nhé!".
Tôi vẫn đinh ninh rằng anh sẽ trở về, rằng anh sẽ không lừa dối tôi. Đã bao lần tôi muốn đi tìm...
Thằng bé đưa chín ngón tay. Lại cười. Nụ cười của nó thật dễ mến. Hoàng mở ba lô đưa cho nó cái bánh pía. Nó lắc đầu. Em gái út của Hoàng mà còn sống chắc cũng lớn được bằng...
Tôi gặp Thủy Nguyên khi đi thăm Hòn Kẽm Đá Dừng. Chúng tôi cùng đi trên một chuyến ghe phiên chở đến mấy chục người, vui không thể tả. Lúc đi, mọi người mang xuống ghe bao nhiêu là...
Tôi day dứt mãi vì cái tin ấy. Mấy đêm liền tôi mơ thấy một người đàn bà tiều tuỵ mang gương mặt bà Tính. Tôi lại mơ thấy Nết, bạn gái của tôi thời cắp sách. Hai đứa học trường...
Phòng chỉ có vài ba người mấy cô bán hàng mặc áo dài xanh đang trò chuyện với anh nhân viên bào vệ bé nhỏ những người bé nhỏ thường có thói quen hếch mặt nên tay chân khuềnh khoàng trông rất khó chịu...
Tôi về báo trăng khuya đã được 5 năm suốt 5 năm cơ quan gần như không có sự thay đổi nào ngoài việc bớt hai vị chờ nghỉ hưu và thêm 2 cô thử việc một là con và một đứa cháu của 2 vị vừa nghỉ...
Đi làm về, linh cảm bầu không khí như điểm lặng tâm bão, Thích mềm mỏng khác thường: "Anh chỉ muốn tốt cho em. Nếu em không đồng ý, anh chẳng ép".
Nói xong Thích vào bếp, lôi cuộn...
Giữa lúc một giáo viên sắp về hưu hay buồn chuyện vu vơ, vô cớ, vô tích sự, ông Hấn thường ngồi chờ dứt mưa để nhóm lửa đốt đi những thứ ông muốn thiêu huỷ: những sách vở...
Thanh và Khang quen nhau từ những năm tháng trên giảng đường đại học, dù không phải người cùng quê nhưng bấy nhiêu tình bạn đó đủ để hai người hiểu nhau hơn. Khang, một chàng trai...
Lên đầu trang
Hôm nay bạn muốn chia sẻ điều gì?